Glutton of Demise Phần 3
Họ đang ở thành phố Lindahl.
Nhiều quầy hàng xếp dọc trên con phố chính và phải rất cẩn thận để không bị va vào những người xung quanh.
"Có vẻ như có rất nhiều binh sĩ đang canh gác."
Như Yuuki đã nói, những người lính mặc áo giáp, tuần tra khắp nơi trong khi trang bị giáo.
“Gần đây, một tên trộm đã đột nhập vào nhà của một quý tộc có ảnh hưởng. Hắn đã ăn cắp một viên ngọc quý như bảo vật quốc gia. ”
“Huh, vậy là một viên ngọc đã bị đánh cắp…”
“Nếu Yakumo và tôi bắt được tên trộm đó, chúng tôi sẽ có thể có một số mối liên hệ với các quý tộc của đất nước… và có lẽ hoàn cảnh của chúng tôi sẽ cải thiện một chút…”
“Ý tôi là… người quý tộc đó… ông ta được cho là cực kỳ giàu có và có sức ảnh hưởng, nhưng… người đó dường như không có ý tưởng cụ thể về việc viên ngọc đã bị đánh cắp như thế nào.”
Momo cười kinh ngạc.
"Yakumo và tôi ... mặc dù chúng tôi là những anh hùng ... chúng tôi vẫn phải đối mặt với khoản nợ từ nhà thờ ... thế giới này thực sự đã phát điên ..."
“Tôi cũng nghĩ thế…”
Sau đó, bảng giá của viên ngọc xuất hiện.
Một viên ngọc duy nhất có thể bán với 100.000 đồng bạc, và được đổi thành 100 đồng vàng.
Khi có quá nhiều tiền bạc, thay vào đó, việc thanh toán bằng tiền vàng không phải là hiếm.
Xét theo mức lương hàng tuần của một người lính cơ bản là 4 đồng bạc, độ lớn của số tiền đó sẽ trở nên rõ ràng hơn.
Giả sử rằng mức lương của một người lính thông thường theo tiêu chuẩn của Nhật Bản là 200.000 yên - số tiền đó sẽ tương đương với 500 triệu yên.
Theo các thợ kim hoàn, có những món đồ trang sức rất hiếm có thể nâng cao hiệu quả của phép thuật.
“Loại đá quý này… là loại vật phẩm hiếm khi xuất hiện trên bất kỳ thị trường nào…”
Trong khi đưa ra một cái nhìn bối rối, Yuuki lùi lại khi đưa viên ngọc ra.
―Cô nàng succubus này ... mang theo những thứ đắt tiền như vậy ...
Đó là những suy nghĩ của Yuuki.
Igarashi và Momo nhận viên ngọc để họ có thể đổi lấy tiền mặt.
Như vậy, là còn lại 9 viên đá quý.
―Mình có thể ... không ... có lẽ ... mình sẽ đủ sống hết phần đời còn lại với từng này, đúng không?
Với những viên ngọc này, cậu có thể có một cuộc sống hạnh phúc, bắt đầu với một bữa tiệc.
Sự căng thẳng của Yuuki đã đến mức tối quan trọng khi cậu nghĩ đến việc tạo ra một dàn harem bằng số tài sản của mình.(Note: vl thanh niên lấy tiền gái để đi cua gái)
Vào nửa đêm.
Yuuki tỉnh dậy trong phòng trọ.
Cậu đã có một cơn nhức đầu và buồn nôn mạnh.
―Được gạ uống bởi Igarashi, mình bị đưa đi vì quá say.
Đây là trải nghiệm thử uống rượu đầu tiên của cậu.
Sau khi đổi viên đá quý ra tiền vàng, họ quyết định tách ra tại một nhà hàng để ăn tối, nhưng họ đã đi vào một quán rượu.
Vì Igarashi và Momo đã thay đổi để phù hợp với thế giới này, họ không đặc biệt kiềm chế việc uống rượu.
Để thử nước, Yuuki rửa sạch một cái bình bằng gỗ ― và cậu không nhớ bất cứ điều gì sau thời điểm đó.
Tuy nhiên, Yuuki có linh cảm là Igarashi đang cố ý làm cậu say.
Cậu bắt đầu nhớ lại những đoạn hội thoại từ đêm qua.
Đa số là than phiền về công việc của họ, và nói về các phương pháp để trở về thế giới ban đầu của họ.
Vì lý do nào đó, cậu nhớ lại thời gian nói chuyện với Igarashi và Momo và nó khá là thú vị.
Cậu đột nhiên bị cuốn vào một thế giới khác, và không thoải mái về nhiều thứ.
Vì vậy, khi cậu đoàn tụ với hai người có hoàn cảnh tương tự, cậu đã rất vui khi cả ba đã trò chuyện rất thân thiết.
Đó là những gì đã khiến cậu uống bất kể trời đất.
Và ngay lúc đó, Yuuki bỗng cạn cmn lời.
Trên giường của cậu ― Thân hình của Momo đang nằm trên đó chỉ với bộ đồ lót.
Cậu đã để ý từ khi lần đầu gặp nhau, nhưng giờ mới xác nhận được là bộ ngực này quá là khủng bố. Đó có thể là H-cups.
Và cô cũng có một khuôn mặt giống như đứa trẻ.
Cô chắc chắn là một loli-BB.
Ngay cả ở giữa bóng tối, làn da trắng nõn và chiếc áo lót màu hồng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng như nhật thực toàn phần 2018 vậy.
Cậu hiện tại đang đấu tranh tư tưởng dữ dội để quyết định nên làm cái gì.
Có lẽ- trong trạng thái say rượu, cậu đã không xác định được phương hướng và vào nhầm phòng của Momo.
Sau đó, không nhận ra cô đã ở đó, cậu ngã xuống giường và ngủ thiếp đi.
Và Momo, đang khá say, không nhận ra sự xâm nhập của Yuuki.
Yep, đã tự thuyết phục được bản thân, Yuuki đứng lên và chuẩn bị rời khỏi phòng.
Đây là một tình huống trông có vẻ như mình đang cố ăn cắp đồ lót của cô ấy.
Nếu cô ấy nhận thức được sự hiện diện của mình, chắc chẳng cần hỏi cũng đoán được mục đích của việc bước vào phòng của một phụ nữ vào ban đêm.
Trong hoàn cảnh đó, cậu cố gắng nhẹ nhàng lẻn ra ngoài, trong khi Momo nói.
“… Saitou?”
“… Xin lỗi… có vẻ như tôi đã vào nhầm phòng… tôi… có vẻ đã say rồi.”
Trong trạng thái hoảng sợ, Yuuki điên cuồng cố tự giải thích.
Nhưng, cậu nhận được một câu trả lời bất ngờ.
"Không, cậu không mắc lỗi ... Tôi mới là người bước vào phòng cậu."
"Huh?"
Momo ngồi dậy và nắm lấy tay Yuuki, vẫy tay gọi cậu ngồi cạnh cô.
Được hướng dẫn, Yuuki ngồi cách khá xa cô.
“Này… Saitou?”
Momo đảo mắt nhìn về phía cậu để hỏi. Một hương thơm ngọt ngào bay vào mũi của cậu.
Nó không chỉ là rượu - sự hấp dẫn gợi tình của bộ đồ lót lót có sức công phá quá lớn.
"…Cô cần gì ư?"
“… Tôi thuộc về Yakumo, nhưng…”
"Có chuyện gì xảy ra với Igarashi?"
"Anh ta và tôi một đôi, phải không?"
“Well, tôi có thể thấy điều đó.”
Với một nỗi buồn, Momo nói,
"Cậu thấy đấy ... có những lúc chúng tôi cắm trại ngoài trời, nhưng ... vào ban đêm ... anh ấy ... tiếp cận tôi."
“Chà, có lẽ chuyện như thế có thể xảy ra. Nhưng, cô không thích Igarashi tiếp cận cô sao? ”
“Vì anh ta… thật hấp dẫn… tôi nghĩ… nó sẽ ổn. Nhưng… những trường hợp đó… không hề lãng mạn… Hơn nữa… ”
"Hơn nữa?"
“Chỉ số của anh ấy rất mạnh, đúng không? Vì thế ... mỗi đêm ... anh ấy làm những việc đó ... bằng vũ lực ... "
Nước mắt bắt đầu tràn ra từ đôi mắt của Momo.
Trong lồng ngực, có một chút bực tức đang dâng lên. Mặc dù harem là không sao đối với Yuuki, nhưng hiếp râm là điều tuyệt đối không thể.
Yuuki siết chặt nắm đấm của mình. Nhưng không có gì mà cậu có thể giải tỏa cơn thịnh nộ của mình.
Nếu một trận chiến thực sự xảy ra, Igarashi sẽ là người mạnh nhất trong số ba người họ ... theo như Yuuki nghĩ.
“Tôi xin lỗi, Momo. Có vẻ như tôi không thể làm gì cả. ”
Momo lắc đầu từ bên này sang bên kia.
“Saitou… Tôi không nghĩ rằng cậu bất lực. Ngoài ra ... đã có nhiều khi, tôi nghĩ về cậu như một người tử tế. "
"Một người tử tế?"
“Từ thời điểm này trở đi, cậu không biết cậu sẽ trở thành loại người như thế nào, đúng không? Cậu không biết cậu sẽ cần bao nhiêu tiền để duy trì kế sinh nhai của mình. Đặc biệt, cậu không biết đá quý đó có thể bán được bao nhiêu vào lúc này. Tuy nhiên, cậu vẫn nhanh chóng đưa nó cho chúng tôi, đúng không? ”
“Hmmm, ừm… điều đó có thực sự khiến tôi tử tế không?”
“Phải, thông thường mọi người sẽ không làm thế. Thế giới này đã thực sự điên rồ. Trộm cắp, buôn lậu, và cả quái vật… Tôi đã… phát bệnh với chúng rồi… ”
Momo bồn chồn một lúc và mở miệng,
“Sau một thời gian dài như vậy… có vẻ như cuối cùng tôi đã gặp một người Nhật thực sự. Cậu không giống Yakumo… và vì thế, tôi cảm thấy rất vui. ”
“Vậy…” Momo tiếp tục,
"Chỉ hôm nay thôi ... sẽ ổn chứ nếu chúng ta ngủ với nhau?"
-Chắc chắn rồi! Tôi rất sẵn lòng!