Chương 27

Khởi tạo nhân vật tuyệt vọng - Phần 5


― Nó thật ngoạn mục.

Điều ngoạn mục đó chính là quần áo của anh ta.

Bao gồm một chiếc quần sịp ố vàng, mặt nạ, áo choàng và một vòng cổ khổng lồ.

― Nó thật ngoạn mục.

Điều đáng chú ý là ― trong khi hơi thở của con hắc long biến mọi thứ thành than củi… thì anh chàng đó đang ngủ.

Anh nằm xuống đất, ngủ như một khúc gỗ trong khi ngáy vang.

“Ugh, Igarashi… Momo… dừng lại…”

Anh ta dường như đang gặp một cơn ác mộng.

“Anh ấy… thực sự đang ngủ à? Ngay cả khi dính phải hơi thở của con hắc long ..? ”

Cô ấy liếc về phía con hắc long.

Chiều cao của nó là khoảng mười mét, và nó chắc hẳn là đang tức trào đờm vì nướng con gà này mãi không chín.

Một lần nữa, nó phát ra một tiếng gầm lớn.

Cùng với tiếng gầm của nó, nó sử dụng những móng vuốt sắc nhọn to bằng thanh kiếm để cào Yuuki.

Những cái móng vuốt kinh khủng kia tấn công trực tiếp vào Yuuki, nhưng không hề có một vết trầy xước nào.

Tuy nhiên, anh ta bị đánh bay lên không trung, vì các định luật vật lý không thể bỏ qua ở đây, độ cao tăng lên khoảng 30 mét.

Rồi anh ta rơi xuống.

Và theo quỹ đạo thì đầu của con hắc long chính là chỗ đáp.

"Ugh ... Igarashi ... cô, chính cô! Cô sẽ phải bị trừng phạt! ”

Trong khi đang nói mớ, anh vung cánh tay với tốc độ cao. Ruri thậm chí không thể nhìn thấy hình bóng của nó, đó là một tốc độ không thể nào tồn tại được.

* Poof *

Toàn bộ nửa trên cơ thể con hắc long bị thổi bay đi.

Yuuki ngã xuống đất.

Trong khi máu và thịt vụn nằm la liệt trên mặt đất― Ruri đứng đó chết lặng.

“Cái gì thế…? Ngay cả với tấn công của mình là 65535 ... mình cũng không thể kết thúc nó bằng một đòn… ”

Ngay cả khi Ruri may mắn nhận được chí mạng, thì cùng lắm cũng chỉ khoét được một lỗ nhỏ trên mặt nó.

Ruri chìm vào suy nghĩ.

Có lẽ trước mắt cô là trường hợp đặc biệt của việc phá vỡ giới hạn.

Nếu anh ta kết hợp nhiều kỹ năng tấn công và kỹ năng nâng cao chỉ số, nó có thể là trường hợp anh ta đã tăng chỉ số tấn công của mình lên một thứ gì đó vượt quá 100.000 ... Ít nhất đó là suy đoán của cô ấy.

À, thực ra Yuuki không thực sự tung một đòn tấn công. Trong giấc mơ của anh, anh bắt gặp Igarashi và chỉ đơn giản là chạm nhẹ bằng những ngón tay của mình.

"Vậy, cậu đã giả vờ ngủ bao lâu rồi?"

Với những lời đó, Yuuki mở mí mắt bằng một cái ngáp.(Note: rồng hú cả ngày k dạy, gái gọi nhé cái tỉnh)

“Wooooah! Chuyện gì vậy ?! Chuyện quái gì xảy ra vậy ?! ”

Yuuki đứng dậy ngay lập tức.

Trước mặt cậu là một cô gái xinh đẹp.

Cô trông có vẻ khá mệt mỏi, và cô cũng có lông mày mỏng nhưng rất trang nghiêm.

Sau đó là kiểu tóc đuôi ngựa và trang phục của miko.

Đây là ... suy nghĩ của Yuuki,

 

―Một Miko đang ở đâyyyyyyyy!

 

Yep, Yuuki là một người yêu thích miko.

Khi Yuuki là một học sinh cấp hai, cậu đã đánh cắp phục trang của một miko từ phòng thay đồ của một ngôi đền lân cận.

Mặc dù cảnh sát đã thực hiện một cuộc điều tra, cuối cùng, vụ án vẫn là một bí ẩn.

Và cùng lúc đó, một video nào đó đã được tải lên Nico Nico Douga. (TLN: Nico Nico Douga là trang lưu trữ video phổ biến nhất của Nhật Bản)

'Một cậu bé trung học nhảy múa trong một ngôi đền Geten '

Video đó, ba năm sau khi được tải lên ― đã có tổng cộng 62 lần được chiếu lại.

Đúng như dự đoán, không ai biết rằng có một video trực tuyến phát sinh từ vụ trộm phục trang của miko.

 

Dù sao thì, Yuuki bắt đầu nói,

“Giả vờ ngủ… cô nói gì cơ?”

“Cậu định giả nai thánh thiện hả? Cậu định đánh lừa đối thủ của mình bằng cách giả vờ ngủ, đúng không? ”

Phải, con hắc long đã bị đánh bại một cách hào nhoáng.

Cậu ta có thể đạt tới chỉ số tấn công tối đa, chất đống các kỹ năng, và chắc chắn rằng đòn tấn công của cậu cũng rất nguy hiểm.(Note: chạm nhẹ thôi, tấn công giề)

Đi theo logic đó, có lẽ giả vờ ngủ cũng là một phần tính toán của người này.

“…?”

“Ý tôi là… cậu chỉ giả vờ ngủ… cậu có thực sự không bị thương không?”

Sau đó, Yuuki đã cảm nhận được một cơn đau nhẹ mà cậu cảm thấy trước khi ngủ đêm qua.

Thật vậy ―cậu bị đau lưng dưới.

Vì cậu có 1HP ở cấp độ Nayuta, sát thương bên ngoài không phải là vấn đề lớn, nhưng nguyên nhân gây ra cơn đau lưng dưới của cậu là cơ thể của chính cậu.

"Aah ... Tôi chắc chắn ... đã nhận phải một số thiệt hại lớn ..."

“Tôi hiểu rồi… đúng như dự đoán…”

Cô quan sát Yuuki như thể cô đang đánh giá cậu.

Có lẽ ― Ruri đã dự đoán sai một chút.

Người đàn ông trước mặt cô dường như có chỉ số tấn công cao không tưởng. Ít nhất là cũng phải ngang cơ với Higure.

“Nhưng ― có lẽ, nếu người đàn ông đứng trước mặt mình đây…” là một ý nghĩ xuất hiện trong tâm trí cô một lúc.

―Tuy nhiên, nó hoàn toàn vô ích.

Trong khi lắc đầu, cô cười tự ti.

Cho dù cậu ta có hay không nằm ngoài tiêu chuẩn, có khả năng anh ta chỉ đạt đến một đẳng cấp tương tự như chị em nhà Takane.

Cô hiểu điều đó dựa trên những gì anh ta nói về việc nhận trúng sát thương từ con hắc long. Trên hết, mặc dù―

―Anh ta đầy sơ hở.

Cô hiểu ngay tức khắc rằng cậu không học bất kỳ kỹ thuật chiến đấu nào.

Mỗi hành động của cậu, sự chuyển động của trọng tâm, cách cậu di chuyển… tất cả đều ở cấp độ nghiệp dư.

“Tôi hiểu rồi, cậu đã bị thương khá nặng… Tôi đã kỳ vọng, dù chỉ một chút…”

"Kỳ vọng…?"

“Nếu cậu nhận được thiệt hại đến mức độ đó…”

Ngay tại đó, thứ gì đó xuất hiện trong đầu Yuuki.

"Cô…! Có phải cô đang kỳ vọng vào khả năng chiến đấu và việc giằng xé tâm hồn của tôi!? Đó có phải là… mức độ thiệt hại mà cô đang nói đến không? ”

Đó là một ngày lạnh giá ở trường tiểu học.

Nó đã xảy ra trong nháy mắt.

Đầu tiên, cậu không thể ra khỏi giường. Chỉ bằng cách cử động cơ thể mình một chút, một cơn đau sắc bén lướt qua cậu như thể tâm hồn cậu bị giằng xé.

Sau đó ― trong khi phải đến phòng khám chỉnh hình, cơ thể của cậu phải sử dụng mọi thứ có thể và tự chiến đấu .

Ngày nay, cơn đau đó hầu như đã biến mất, nhưng đôi khi nó cũng tái phát, nó làm cho cuộc sống hàng ngày trở thành một vấn đề nghiêm trọng.

Những ngày chiến đấu mãnh liệt như vậy ... chắc là miko ở trước mặt cậu đang nói đến điều đó.

Cậu không thể chịu được điều đó.

“ Chiến đấu và giằng xé tâm hồn … phải không? Đó có phải là ... những gì cậu đã làm? "

Cho đến thời điểm này, Ruri bị làm phiền bởi câu hỏi về việc cậu ta đã đạt được sức mạnh như thế nào.

Và, với những lời đó, cô đã bị thuyết phục.

Cấm thuật: “Hấp thụ linh hồn.”

Có ba cách để đạt được chỉ số tối đa trong thế giới này.

Cách một: có mức điểm thưởng ban đầu giống như chị em Takane.

Cách hai: chuyển đổi linh hồn của người khác thành điểm thưởng vào người, như Higure.

Cách cuối cùng là kỹ năng “Hấp thụ linh hồn” đến từ cơ sở nghiên cứu.

Đây là lý do tại sao một số người có thể gây sát thương đến chị em nhà Takane trong thời gian diễn ra trận chiến.

Trong cơ sở, bằng cách tăng cường bộ não của một người, họ đã có thể chuyển đổi linh hồn của họ thành ma thuật, và ứng dụng của nó là khả thi cho cả sức mạnh tấn công và phòng thủ.

Về bản chất, đó là một kỹ thuật tạm thời giúp cho người dùng phê hơn phê cần để đổi lấy tuổi thọ của họ và nỗi đau của việc giằng xé linh hồn.

Ruri đã nghe về nó.

Người đã thành lập ý tưởng về kỹ thuật này ― là một người bị nhà vua ném ra sau khi được dịch chuyển đến đây.

“Thật vậy… tôi chắc chắn đang sử dụng nó. Sức mạnh bị cấm đó. Không có lý do gì để lạm dụng nó. Vì vậy, những ngày này, tôi chỉ sử dụng nó nếu mọi thứ trở nên thực sự nguy hiểm.”

Phải, Yuuki đang sử dụng nó .

―Một Pip Elekiban (TLN: Pip Elekiban là một thương hiệu của miếng đắp giảm đau ở Nhật Bản)

Nó làm giãn cứng và chữa lành đau lưng bằng lực từ ― Khi cậu bị chuyển đến đây và khi nhà vua định cướp của hiếp người, cậu đã nhanh chóng giấu chúng vào trong quần sịp với tốc độ đo bằng mach.

Vì nó chỉ còn rất ít, nên cũng chả sai khi nói nó là kho báu vô giá của cậu.

"Tôi hiểu rồi, vậy là tôi đã hỏi về thứ không nên hỏi ... Có lẽ tôi đã thắc mắc hơi quá rồi. Thật sự xin lỗi."

"Well, kể từ khi tôi bị trục xuất bởi vị vua kinh khủng đó, mỗi ngày trôi qua đều giống như địa ngục."

Sau đó, Yuuki nhận ra điều gì đó.

Trên thực tế, cậu đã nhận ra nó ngay khi gặp lần đầu... nhưng cậu gặp rắc rồi trong việc thể hiện suy nghĩ của mình.

"Ngay bây giờ ... cô ... đang thực hiện sai cách."(Note: đm có mỗi một câu nói mãi)

"Thực hiện sai cách ...?"

Yuuki gật đầu.

Như cậu có thể thấy, cô là miko ― mang theo một cây rìu chiến.

“Cậu nói… sai lầm ư? Có thể nào … cậu biết về hoàn cảnh của tôi? ”

Đột nhiên, trái tim của Ruri cảm thấy đang được giải thoát.

Chắc chắn, cô không thể nói rằng cô đang làm việc tốt.

Mặc dù vậy, cô bị buộc phải săn 'thỏ' theo ý Higure.

“Đây, để tôi nói. Cô đang phạm sai lầm…”

Đây là tóm tắt.

Theo cậu thì một miko nên mang bên mình một cây chổi, dụng cụ chuẩn bị làm lễ, hoặc cùng lắm là một thanh kiếm Nhật Bản.

Ngoài những thứ đó, có lẽ một khẩu súng lục cũng không sao. Có lẽ có một cây thương cũng tốt.

Tuy nhiên.

―Không có chỗ cho rìu chiến.

“Cậu… cậu biết cái gì? Làm sao cậu có thể phán như thể là nhìn thấy quá khứ của tôi vậy? Cậu không sở hữu bất kỳ khả năng thấu thị nào. ”

“… Này… Khỉ đột Chúa.”

Một nhóm khỉ đột xuất hiện trong rừng phía sau Ruri, như Yuuki đã chỉ ra.

Ban đầu chúng sống trong rừng trước khi khu rừng bị cháy. Sau khi tiêu diệt con rồng đen, lũ khỉ đột xuất hiện để hóng drama.

"Cậu ... cậu thực sự ... biết?"

Biểu hiện của Ruri biến thành một cú sốc.

Bằng cách nào đó, cậu đã có thể nói cho cô một cách chính xác biệt danh của chị gái cô đã sử dụng ở Nhật Bản.

"... Oi oi ... Khỉ đột cái ..."

Cậu thậm chí còn cố nói chính xác biệt hiệu của cô.

Cô không còn cách nào khác ngoài việc tin tưởng cậu vào thời điểm này.

―Có lẽ, người này thực sự có một kỹ năng thấu thị cao cấp

“Dù sao thì, cô đang phạm sai lầm. Cô biết chứ?"

"…Tôi biết. Vì cậu dường như biết mọi thứ, cậu sẽ nói gì khác? ”

“Tôi bằng cách nào đó có thể hiểu được lý do vô làm điều này. Vì vậy, tôi sẽ nói điều này. Những gì cô đang làm chỉ là chạy trốn. ”

Thật vậy, một cô gái miko mang theo cây rìu chiến ... anh ta không biết chính xác chuyện gì đang diễn ra với cô ấy.

Có thể khả năng sử dụng kiếm Nhật của cô không được tốt lắm.

Có thể cô ấy là loại nhân vật "siêu sức mạnh vụng về".

Tuy nhiên.

Vì cô ấy đã chọn một bộ trang phục miko, cô ấy cũng phải tuân theo một vũ khí của Nhật Bản.

"Chạy trốn ... Có lẽ cậu sẽ nói như thế."

Cậu bắt đầu tiếp tục,

"Sao cô lại chạy trốn!? Đó là hành động sai trái! Cô có thực sự nghĩ rằng làm điều này là đúng không ?! ”

“Cậu… cậu thì biết được gì… về sự đau khổ của tôi ?! Tôi không còn cách nào khác ngoài việc làm điều này! ”

“Sao cô không chiến đấu? Dù tình hình tuyệt vọng thế nào đi nữa, cô không biết rằng cô phải chiến đấu sao? ”

"Chiến đấu ... Tôi không thể làm bất cứ điều gì như thế ... Không đời nào tôi có thể làm được! Không đời nào tôi có thể thắng! ”

Yuuki có một biểu hiện chua chát, như thể cậu đã nuốt một cơn đắng.

Thật vậy ... có vẻ như là cô ấy thuộc loại 'siêu sức mạnh-vụng về'. Có vẻ như cô ấy không phù hợp với kỹ năng tinh tế mà một thanh kiếm Nhật yêu cầu.

Tuy nhiên… Yuuki bắt đầu suy nghĩ.

“Cô có thực sự cố gắng và chống lại số phận của mình không? Cô có dám tự hào với bản thân rằng mình đã cố chống lại số phận không? Khi đối mặt với một hoặc hai thử thách, cô chỉ đơn giản tự nói với chính mình rằng điều đó là không thể? ”

“Đó là…”

Thật vậy, như cậu ấy đã nói, cô chỉ mới chống lại Higure hai lần.

Lần đầu tiên là lúc bắt đầu trò chơi, và lần thứ hai là ở phần cuối của trò chơi.

Lần thứ hai chỉ là một cơn giận dữ ― nói đúng ra, cô ấy chỉ thực sự một lần tự mình đứng lên chống lại hắn ta.

“Cô đã bị cuốn trôi bởi cơn thủy triều của các sự kiện ― và bây giờ tình hình đã phát triển đến thời điểm này. Trước khi mọi thứ diễn ra theo cách này ... chắc hẳn là có thứ gì đó mà cô có thể làm. ”

―Đang bị cuốn trôi bởi thủy triều của các sự kiện, và bây giờ tình hình đã phát triển đến thời điểm này.

Chắc chắn, cậu ấy đang nói đúng.

Cuối cùng, từ đầu đến cuối trò chơi, cô thậm chí không thể quyết định nên làm gì cho đến trận chiến cuối cùng với chị gái mình.

Kết quả là, cô chỉ đang sống cuộc sống mà chị gái cô cố gắng cứu vớt.

“Không có ý nghĩa gì khi cố chống đối và giành chiến thắng thắng Higure. Không nghi ngờ gì về điều đó nữa.”

Tuy nhiên, một cách để giải cứu mọi người khỏi hệ thống, hoặc ít nhất, bằng cách hi sinh bản thân mình, một cách để cứu chị gái mình… có thể đã tồn tại.

Thay vào đó, chị gái của cô đã trở thành người đã cứu mạng cô.

Đó là những gì Ruri nghĩ.

“Cậu… cậu… cậu biết được gì…? Cậu đã trải qua những gì mà có quyền phán xét? Cậu chỉ đơn giản là đưa ra lời nhận xét tưởng chừng như mọi việc rất dễ dàng thôi. ”

Yuuki trả lời trong khi thở dài,

“Tôi cũng ... đã trải qua những hoàn cảnh khốn khổ, một nỗi đau khủng khiếp… đó là loại cuộc sống mà tôi đã trải qua. Loại đau đớn mà mọi người đều không biết. Tuy nhiên, tôi không nghĩ đó là loại mà người ta muốn biết. ”

Cậu tiếp tục với lý luận của mình,

“Nó hoàn toàn là thứ mà người ta phải vượt qua. Nếu đó là số phận mà ai đó không thể trốn thoát, thì họ phải đối mặt với nó. ”

Ruri cảm thấy sốc nặng.

Trước mắt cô thực sự là một người sử dụng Cấm thuật: “Hấp thụ linh hồn” trong thế giới khác này.

Cậu ta đã bị đuổi ra ngoài, và sau đó để có được sức mạnh, cậu ta có được kỹ năng này có thể được gọi là một thanh kiếm hai lưỡi.

Cậu ta đúng là ― đang sống trong khi phải giằng xé tâm can từng ngày.

Cô đã nắm được ý nghĩa của lời nói của cậu.

Tuy nhiên-

“Đã quá muộn vào thời điểm này… Bất cứ điều gì tôi làm cũng không thay đổi gì cả. Cậu biết điều đó, phải không? Làm thế nào tôi thậm chí có thể tiếp tục sống sót qua thời điểm này? ”

"Đúng vậy. Tôi hiểu ... thật đáng tiếc. Vì vậy, nếu cô không thể tự mình làm điều gì đó, hãy để tôi giúp cô. ”

"Giúp …?"

Như thế, Yuuki nằm ngay tại chỗ.

"Sự đau đớn từ lúc nãy đang trở nên dữ dội ... Nó khá tệ, vì vậy hãy để tôi nằm xuống một chút."

"Cậu nói rằng cậu có thể giúp tôi?"

Đúng như vậy, Yuuki đã hạ mình và nằm xuống.

-Cái này nghĩa là gì? Hậu quả của cấm thuật là quá lớn? Nhưng, thế này là quá nhiều ...

Các dấu chấm hỏi xuất hiện trong tâm trí Ruri.

Dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng phải thực hiện cuộc săn lùng 'thỏ' của mình, và có một con ở ngay trước mắt cô đây. Đó là điều anh nên biết.

"Có lẽ anh ta..." Ruri nghĩ.

“Đúng vậy, tôi muốn giúp cô. Tôi muốn là sức mạnh của cô ... Tôi biết ... rằng cô có thể chống lại số phận này. Mặc dù, tôi không biết khả năng của tôi có thể giúp được bao nhiêu… ”

Những lời đó đúng như mong đợi.

Cậu cố ý phơi bày bản thân mà không tự vệ, cậu đang cố bảo cô đưa cậu đến cơ sở nghiên cứu.

Và ở đó, cậu sẽ chống lại Higure.

Well, dù sao đi chăng nữa, cô cũng phải đưa cậu đến cơ sở nghiên cứu.

"Cậu ... mặc dù cậu đang không hề phòng bị ... cậu thực sự đã chuẩn bị chưa?"

"Oh ... Tôi cũng muốn cô đấm tôi nếu có thể."

Yuuki đang nghĩ.

-Lưng mình đang đau gần chết.

Nếu cậu không được massage, cậu sẽ không thể vượt qua nỗi đau này.

“Được rồi… tôi hiểu rồi.”

Ruri nâng rìu chiến lên Yuuki, người đang nằm úp mặt xuống.

Dường như cậu đang định đi cùng cô đến cơ sở dưới vỏ bọc bị bất tỉnh.

“Cậu ấy chắc chắn có ý định chiến đấu với Higure.”

Tuy nhiên… Ruri có đôi chút nghi ngờ,

―Liệu người này có thực sự đánh thắng được Higure?

"Vậy thì, điều này có thể gây đau đớn một chút."

“Được rồi, làm đi.”

Vậy nên, Ruri đánh vào đầu Yuuki bằng rìu chiến.

 

 

 

Vào lúc đó, một vụ nổ ma thuật xuất hiện trong não Yuuki.

Trong hoàn cảnh như vậy, bộ não của cậu phát ra một tín hiệu nguy hiểm và rơi vào tình trạng bất tỉnh trong trường hợp khẩn cấp.

Rìu Berserker.

Ma thuật Hỗn loạn của nó đã tạo ra một hiệu ứng bổ sung.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Yuuki, người lúc nào cũng hiểu nhầm, bị ảnh hưởng bởi ma thuật có khả năng gây ra sự nhầm lẫn?

Yep, đúng rồi đấy.

Ngay từ đầu, vì không còn chỗ trống nào cho sự nhầm lẫn hơn nữa, nên bộ não của cậu đã bị đặt vào một tình huống nguy hiểm.

Vì vậy, do đó, một số hiện tượng giống như điều trị sốc đã diễn ra.

Nói cách khác, bằng cách vượt quá giới hạn của sự nhầm lẫn, bộ não của cậu đã trở thành bình thường.(Note: hiểu lầm max le vồ và được tiến hóa)

Tạm thời, cậu đã có được một mạch suy nghĩ hợp lý của con người.

Trong khi ngủ gật trong giấc mơ của mình, Yuuki nhớ lại những điều khác nhau đã xảy ra cho đến thời điểm này.

Đánh bại một pháp sư sử dụng ma thuật ngang bằng với một quả nguyên tử.

Trong khi cậu đang chạy, những cái cây xung quanh bị thổi bay đi.

Sự hóa đá của medusa không có tác dụng.

Rồi cậu nhớ lại bảng trạng thái của mình. Nó nói rằng '1' được biểu thị dưới dạng 'Nayuta'.

Và cuối cùng, cậu đã nhận ra điều đó.

 

“Có thể … Mình cực kỳ mạnh mẽ, phải không?






Trans: Chương này khá khó dịch :((((

Dù sao thì main cuối cùng cũng đã được thông não. Vậy là có thể happy ending rồi. 

Page mình vừa bị một số bạn report vì hình ảnh của bộ này. Nếu thêm vài lần nữa thì sẽ bị sập page. Mình đang nghĩ đến chuyện sẽ drop bộ này.

Nhưng dù sao thì cũng chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.