Khởi tạo một nhân vật tuyệt vọng - Phần 8
Ruri không thể thốt nên lời.
Higure ― đang bị chơi đùa như một món đồ chơi.
-Cái gì vậy? Động tác nhanh như vậy có thể tồn tại sao ...?
Thị giác của Ruri không thể nắm bắt được chuyển động của anh ta.
Tất cả những gì cô có thể thấy là sau khi anh ta làm điều gì đó, Higure sẽ nhăn nhó vì đau đớn trong khi phun ra máu.
Ngay từ đầu, Ruri đã làm chủ võ thuật cổ truyền đến mức tối đa.
Như vậy, đôi mắt của cô có thể cảm nhận được động tác của một số cử động và cơ bắp, nhìn thấy mọi thứ ngay trước khi chúng kịp tấn công.
Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy quá trình tấn công của anh ta một chút nào, chỉ là kết quả của những đòn tấn công đó.
Về cơ bản, tốc độ là một phần của khả năng thể chất, và nói cách khác có nghĩa là nó thuộc về chỉ số tấn công.
Ban đầu cô đã nghĩ rằng sức mạnh tấn công của anh đã đạt đến giới hạn tối đa, và anh đã kết hợp các kỹ năng với nhau để đạt được sức mạnh 100.000 ― nhưng bây giờ cô không thể nào ước tính sức mạnh tấn công của anh ta.
Đó là một trận đấu một chiều.
Đối với cô và những người khác, sự phòng thủ tuyệt đối của Higure thật đáng sợ, nhưng đối với người đàn ông đó, nó mỏng hơn cả áo giáp giấy nữa.
Tuy nhiên… cô nghĩ.
Anh ta đang sử dụng kỹ năng Soul Eater.
Đó là một cấm thuật sử dụng linh hồn và sức sống của một người để đổi lấy sức mạnh.
Bằng cách đánh đổi một sức mạnh như vậy ... có khả năng là cuộc sống của anh ta sẽ không thể kết thúc một cách êm ái.
―Mình… mình có thể làm gì không? Thứ gì đó có thể giảm bớt gánh nặng của anh ấy dù chỉ một chút…
Chàng trai và Ruri không hề quen biết nhau.
Mặc dù vậy, anh đã gây đau đớn cho bản thân mình bằng cách sử dụng kỹ năng Soul Eater, và hiện đang cố gắng giúp đỡ Ruri.
Tuy nhiên.
Ruri không thể làm được điều gì cả.
Cấp độ của trận chiến đã tiến triển vượt ra ngoài nhận thức có thể của Alszard, vươn tới một tầm cỡ mà ngay cả một vị thần cũng không thể đoán trước được.
Dù cô ấy đã full mọi chỉ số, cô vẫn không thể làm gì để có thể đạt đến tầm cỡ đó.
Đột nhiên, hình ảnh của chúa quỷ, Natasha Erigaul, xuất hiện trong tâm trí cô.
―Nếu mình có nhiều sức mạnh như vậy ... mình có thể giúp đỡ anh ấy một chút.
Trong khi cắn chặt môi, Ruri chỉ có thể bất lực ngồi xem trận chiến dữ cmn dội này.
“Thôi nào, Higure. Ta không có nhiều thời gian rảnh rỗi. Ta có thể tấn công ngươi bây giờ không? ”
Higure cầu nguyện với Chúa trong tâm trí mình.
“Con cầu xin Người… Sự phòng thủ tuyệt đối của con… với những điểm con đã dâng lên Ngài… hãy vượt qua sức mạnh tấn công của gã này…
Hắn cho rằng ― vì hắn đã vượt qua giới hạn tối đa, sẽ không có một người nào có thể chống lại hắn.
Sự phòng thủ tuyệt đối hoàn toàn bất khả chiến bại.
Đó là châm ngôn của hắn, là chân lí của hắn.
Tuy nhiên, người đàn ông trước mặt hắn, chỉ với một cú phất tay nhẹ đã phá tan ảo tưởng của hắn.
Cũng dễ dàng như việc đá tung một lâu đài cát được tạo ra bởi một đứa trẻ.
Nó quá lớn so với tiêu chuẩn ― người đàn ông đang đứng trước mặt hắn.
Mặc dù đầu của hắn có thể hiểu được nó, nhưng thâm tâm hắn lại không muốn thừa nhận nó.
Vì vậy, Higure đã cố gắng hết sức có thể.
"Đến đây nào, ta đã sử dụng tất cả các điểm thưởng của mình vào phòng thủ ― Ngươi sẽ không thể đặt một vết trầy xước trên―"
Chưa kịp hết câu, nắm đấm của Yuuki vung vào mũi Higure lần nữa.
“Gubwaa…”
Máu của hắn lại tiếp tục tuôn ra. Mũi hắn đã vỡ nát.
Và có lẽ con tRim của hắn cũng đã nát cmnr.
Trong khoảnh khắc đó, Higure hiểu mọi thứ theo đúng nghĩa.
Nó giống như một con bọ cố chống lại một con sư tử.
Nó giống như một con kiến đối diện với một chiếc xe tăng.
Nó giống như so sánh hỏa lực của khẩu súng BB với vũ khí hạt nhân.
Thật vậy, hắn nhận ra rằng cậu bé trước mắt hắn bây giờ như là một vị thần vậy.
Higure đã hoàn toàn hiểu được sự khác biệt về sức mạnh giữa bản thân và cậu ta - hắn đã chìm sâu vào tận cùng nỗi tuyệt vọng.
“Higure? Có ổn không khi kết thúc trò chơi này ngay tại đây? ”
Với lời nói của mình, Yuuki vung nắm đấm.
Cho đến giờ, các đòn tấn công của cậu chủ yếu bao gồm các cú đánh trái tay, chỉ sử dụng phần cuối cánh tay cậu. Nó giống như là tát hơn là đấm.
Ngay cả lúc tấn công các dư ảnh cùng một lúc, rõ ràng là hắn không hề sử dụng sức mạnh.
Người đàn ông đó đang vung nắm đấm.
Cậu xoay cơ thể để lấy đà… như muốn nói rằng cậu sẽ đấm bằng tất cả những gì mình có
Higure run rẩy vì cái aura đó - aura của một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp chuẩn bị tung cú ném để đời của mình.
Cảm thấy mùi hương rõ ràng của cái chết, hắn không thể ngừng run rẩy.
― Mình sẽ chết, mình sẽ chết, mình sẽ chết, mình sẽ chết, mình sẽ chết - Mình sẽ chết - Mình sẽ chết 'MÌNH SẮP CHẾT RỒI-MÌNH SẮP CHẾT-MÌNH SẮP CHẾT!
“Đợi đã, đợi đã, chờ đã!”
“Chuyện gì thế, thật phiền phức? Vẫn còn trò gì sao?
“Ta bảo đợi đã mà !!! Ngươi có thực sự sẽ giết ta?! Sát nhân? Nguơi không thể, đúng chứ! ”
Nước mắt bắt đầu tràn ra từ mắt Higure.
Nước mũi cũng đã chảy và hắn đang cầu xin như một đứa trẻ.
Hít một hơi dài, Yuuki hỏi Higure một câu hỏi,
"Những người ngươi đã giết cho đến nay-ngươi không nghĩ rằng họ cũng có những cảm giác tương tự mà ngươi đang có ngay bây giờ?"
“Chúng chỉ là đống rác! Sức mạnh của ta khiến ta khác với họ! ”
"Ta hiểu rồi. Đi theo logic đó, ngươi cũng chỉ là đống rác trước mặt ta mà thôi. Vậy ... chính xác thì ngươi đối xử với những người đó như thế nào? "
Higure bình tĩnh trong một thời gian ngắn.
Có một ngọn lửa sâuu trong mắt Yuuki, cậu im lặng nhưng chắc chắn đang rất tức giận - đó là một ngọn lửa màu xanh dữ dội.
―Chẳng thể thay đổi được nữa rồi ― anh chàng này sẽ không tha thứ cho mình.
Hắn có thể hiểu được điều đó, nhưng điều duy nhất mà Higure có thể làm là cầu xin lòng thương xót.
“Đợi đã, vậy thế này thì sao? Tôi sẽ ăn sám hối, siêng năng đi lễ cầu nguyện, bước chân vào đời sống tu trì. Tôi hiểu nỗi đau của những người này bây giờ. Tôi sẽ không giết ai nữa, tôi sẽ không làm bất cứ điều gì độc ác… Tôi sẽ sử dụng sức mạnh của mình cho mọi người. ”
"Ngươi có thật sự hối lỗi?"
Tai của Higure co giật khi nghe những lời đó.
Có vẻ như người đàn ông trước mặt hắn đang thức tỉnh bản năng anh hùng. Well, nếu đúng là vậy thì tên này thật ngây thơ.
À ... tất cả những gì hắn có thể làm là khai thác điều này.
“Tôi đã làm khá nhiều thứ cho đến bây giờ. Sức mạnh này… dường như đã khiến tôi phát điên. ”
“Ngươi thực sự ― sẽ không phạm tội gì nữa sao?”
"Vâng, tôi đã suy nghĩ về lý do tại sao tôi đã làm những điều như vậy, quá đủ rồi."
Với những lời đó, Yuuki nới lỏng quyết tâm tấn công của mình. Mắt Higure tròn xoe.
Sau đó, hắn bắt đầu suy nghĩ.
―Đây là ― ngạc nhiên thật! Bằng cách nào đó mọi thứ lại xoay sở như thế này…
Hắn làm một khuôn mặt nghiêm túc, rơi nước mắt trong khi tạo một khuôn mặt như thể anh đang hối lỗi.
“Tôi nghiêm túc… Tôi đã mắc lỗi nghiêm trọng. Cứ như thể tôi đã rơi vào một linh hồn tà ác. Tại sao tôi lại phạm những sai lầm như vậy ... tôi thậm chí không hiểu được bản thân mình. ”
Trong khi thè lưỡi ra trong đầu, Higure nghĩ,
“Mình sẽ ra khỏi đây bằng cách nào đó và yêu cầu vua Noranouk triệu hồi một lượng lớn các anh hùng từ Trái Đất.
Triệu tập trên quy mô hàng ngàn, hoặc có thể là hàng chục nghàn người, và buộc tất cả phải giết nhau.
Nếu mình thu hoạch tất cả các điểm từ đó, mình mới có thể vượt qua người đàn ông này.”
“Tôi nhận ra rằng… tôi nắm giữ một lượng lớn sức mạnh… và tôi thực sự nên sử dụng nó để giúp mọi người. Nếu cậu có thể… cậu có thể cho tôi cơ hội không? ”
Yuuki nở một nụ cười dịu dàng.
"Là vậy sao? Có vẻ như ông đã thay đổi… Có vẻ như tôi không có lựa chọn nào khác… Tôi sẽ tha thứ cho ông. ”
“T… thật sao…?”
Tuy nhiên, Yuuki thêm vào,
"Đó là, nếu ông có thể chịu được đòn này."
Một lần nữa, như thể cậu định ném một quả bóng bằng tay phải, Yuuki quay lưng lại với mức tối đa, và chuẩn bị sẵn sàng.
Higure trở nên nhợt nhạt.
“Ông biết đấy, sức mạnh tôi đã tấn công cho đến thời điểm này ― còn chưa đến một phần mười nghìn khi tôi trở nên nghiêm túc. Trên thực tế, có lẽ chưa đến một phần tỉ tỉ của tôi nữa. ”
Sau đó, Yuuki tiếp tục,
"Tuy nhiên, lần này tôi sẽ cho ông nếm thử một cú đánh nghiêm túc."
Biểu hiện của Higure thay đổi.
―V, với cú đánh đó đó, thậm chí cả nước Chile cũng có thể biến mất!
Trong khi trở nên điên cuồng, Higure kêu lên,
"Tuuuuuuuuuu !!!"
Yuuki hít một hơi và nói bằng một tông giọng lớn với Higure,
“Vậy thì, người chơi. Có vẻ như đây là thời điểm quan trọng. Tôi sẽ thực sự tha cho ông nếu ông chịu được đòn đánh này. ”
Sau đó, cậu tiếp tục,
“Phòng thủ tuyệt đổi, huh? Cho tôi xem ― rằng ông có thể chịu đựng điều này không! ”
Higure có dấu hiệu thở gấp.
Đáng sợ, kinh dị, mất tinh thần, hoảng loạn, tuyệt vọng, thất bại.
Hắn không thể kiềm chế được những cảm xúc tràn đầy sợ hãi của mình.
Không có gì hắn có thể làm ... nhận ra cái chết sắp xảy ra của mình, hắn nhắm tịt mắt lại.
Trong khoảnh khắc đó―
* Pop! *
Một âm thanh khó chịu phát ra từ lưng Yuuki.
Ngay lập tức, khuôn mặt của Yuuki bị biến dạng với cơn đau.
Để chuẩn bị tư thế, Yuuki đã phải quay lưng để lấy đà.
Đúng vậy, cậu quay lưng lại để sẵn sàng.
Saitou Yuuki, 17 tuổi.
Cậu đã phải đối mặt với cuộc khủng hoảng lớn nhất trong toàn bộ lịch sử của mình.
Cú sốc lớn nhất kể từ khi cậu được sinh ra khỏi bụng mẹ mình.
Não của cậu phát ra tín hiệu nguy hiểm cao nhất của nó dưới dạng một cơn đau chưa từng trải qua trước đây.
Cuối cùng, lưng của Yuuki, với một quy mô chưa từng có, đã trải qua một cơn tái phát xương khớp cấp độ cao.