Chương 32

Khởi tạo một nhân vật tuyệt vọng - Phần 10

Hắn đã ăn được bao nhiêu tô cháo hành rồi?

Cô có thể đối phó với hắn cho đến tận bây giờ nhờ vào các kỹ thuật chiến đấu đã được rèn luyện từ nhỏ.

Cụ thể, cô có thể hất phăng nắm đấm của Higure. Cô cũng có thể dùng khuỷu tay tấn công vào cuống họng trong khi sử dụng chân để hất ngã hắn ta.

Đã bao nhiêu lần Higure ngã xuống?

Và đến tận bây giờ, như một thói quen, cứ mỗi lần ngã xuống, Higure lại đứng dậy cùng điệu cười nhếch mép khốn nạn.

Mười phút đã trôi qua rồi.

Cô đã chán ngấy với việc phải lặp lại chuỗi hành động này, đó là vung nắm đấm ― hàng chục, có lẽ thậm chí hàng trăm lần.

Và cứ sau mỗi cú đánh, cô đều tự hỏi mình những câu như vậy.

Một lần nữa, Higure cố gắng tung một cú đánh vào Ruri.

Hắn giơ tay lên, chuẩn bị tư thế, và vung xuống.

Hắn ra đòn rất đơn giản, không có một chút gì nguy hiểm cả.

Ban đầu, có một vài khoảnh khắc khiến cô ớn lạnh khi hắn tung được vài đòn tấn công bất ngờ ― nhưng khi số lượng các cuộc tấn công cứ tích lũy dần, việc xử lý của cô trở nên suôn sẻ hơn.

Nói cách khác… Ruri đã tự tin hơn về bản thân.

―Có phải chuyển động của hắn ta ... chậm hơn không? Mình không hiểu tại sao ... nhưng mình có thể xoay sở với tốc độ này.

Higure tặc lưỡi trong khi làm một biểu hiện như thể hắn vẫn đang chiếm ưu thế.

“Haizz, thật phiền phức. Ta không nghĩ rằng một đứa não cơ bắp có thể tiến xa được thế này. Hừm… với tốc độ này, tên đó thực sự sẽ thức dậy. ”

Trong khi vung nhẹ cánh tay của mình, các hạt ánh sáng bắt đầu cuộn quanh cánh tay phải của hắn ta.

“Thật đáng tiếc, nhưng trò hề này nên kết thúc ở đây. Vì thứ này làm cho cơ thể ta khá nặng nề, ta không muốn sử dụng nó cho những con cá nhỏ như cô. ”

Một thanh kiếm ánh sáng lập tức hình thành.

Lá chắn cuối cùng, một kỹ năng bổ sung thêm 20% sức mạnh phòng thủ của Higure vào chỉ số tấn công.

Chắc chắn, nếu cô ấy bị dính đòn thì cô ấy sẽ bị đẩy vào một góc, không thể chiến đấu… nhưng Ruri mở miệng,

"Ta đã nhìn thấy kỹ năng đó chỉ một lúc trước, nhưng sẽ chẳng vấn đề gì nếu ngươi không đánh trúng ta."

Higure giữ thanh kiếm trên đầu và chém xuống.

Bằng cách né tránh với một bước nhảy ngang, lưng của Higure giờ đã lộ ra.

Cứ như thế, cô nắm lấy cơ thể của Higure và thực hiện một đòn Ura nage. (TLN: Ura nage là một cú ném trong Judo)

Vào lúc đó, một cú sốc thiêu đốt chạy qua Ruri.

“Cái…?”

Higure đâm Ruri, người đã di chuyển ra sau lưng hắn ta, bằng cách đâm xuyên qua cơ thể cuả mình.

“Ngươi… cố tình… để lộ sơ hở… để… khóa chuyển động của ta… rồi sử dụng đòn tự sát… * hộc *… * hộc *…”

Sau đó, cả hai người đều ngập trong máu.

Ruri không thể hiểu được điều vừa xảy ra.

Hắn ta đâm vào cơ thể mình để tấn công bất ngờ. Cô ấy có thể hiểu điều đó ... nhưng đối với Higure, để làm một điều như vậy ...

“T… tại sao…?”

“Sự khác biệt ở cấp độ…kỹ năng Tự hồi phục của chúng ta. Chính ta… người sẽ… phục hồi sớm hơn… ”

Tự hồi phục của Ruri là Cấp 7 và Higure là Cấp 10.

Để thoát khỏi trạng thái không thể thắng được của trận chiến, hắn đã hiểu cách sử dụng sự khác biệt trong thời gian hồi phục.

"Không phải ... Đó là ... không ... những gì ta đang yêu cầu ... Tại sao ... ngươi ... đi xa đến mức ... để cho bản thân bị tổn thương?"

"Oww, thật đau đớn làm sao ... Ta sẽ nói với ngươi ... lý do ... là ... linh hồn ... đổi thành điểm thưởng."

"Những linh hồn…?"

“Đúng vậy… linh hồn. ”

Dần dần, Higure đứng dậy.

Cơ thể rách nát của hắn dường như đang tái tạo lại và rõ ràng là quá trình phục hồi đã bắt đầu.

“Nếu ta không thể ép buộc ai đó theo ý muốn của ta, thì ta không thể biến đổi linh hồn của họ thành điểm. Xét cho cùng, không phải chúng bắt nguồn từ người khác sao? ”

Với mồ hôi lạnh, hắn tiếp tục.

“Phải, linh hồn của họ phải cống nạp cho ta. Vì vậy, ngươi có biết những gì cần thiết để đặt chúng dưới sự phục vụ của ta? "

Cuối cùng, quá trình phục hồi của Ruri đã bắt đầu.

Tuy nhiên, Higure đã hồi phục phần lớn vết thương đâm xuyên cơ thể của mình.

“Trong trường hợp của ta, ta sử dụng niềm tự hào áp đảo của mình để thay đổi linh hồn họ. Ta đã đặt hàng trăm linh hồn dưới sự thống trị của mình. ”

Với một cảm giác khó hiểu, Higure mỉm cười và nói rõ ràng,

“Ta đã có thể ngăn chặn và trói buộc những linh hồn yếu đuối… của những người đó từ trước… những người bị nghiền nát. Cô đã nhận ra chuyển động của ta đang chậm dần, đúng không? ”

"Ngươi đang nói cái…?"

"Ta có lời khen cho cô. Ngươi đã cố gắng thay đổi sự thật rằng ta mạnh hơn ngươi… dù chỉ một chút. Khiến cho các linh hồn khác cũng hết lo sợ ta, và do đó sức mạnh của chính ta đang bị suy giảm. Well, nó đã giảm 10%. ”

Chà xát vào lòng bàn tay, Higure khẽ gật đầu.

Vì vậy, mặc dù có một số trở ngại nhỏ, như cô có thể thấy rõ ràng ― đây là chiến thắng của ta.

Và, Higure nhấc chân cao đến mức có thể, cố gắng dẫm lên đầu Ruri.

Trong khi ho ra máu, cô lăn người sang một bên rồi đứng dậy.

“Chưa… vẫn chưa…”

“Thật là một tên khốn khó chịu. Tuy nhiên, linh hồn đã phân tán lại một lần nữa dưới quyền thống trị của ta. ”

Higure tung một cú đá thẳng vào Ruri - nơi cô đã bị đâm xuyên trước đó.

Sau khi lùi lại vài bước, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra khi cô sắp gục ngã.

Tác động từ sự gục ngã đã dịu lại, như thể cô bị quấn trong một cái đệm không trọng lượng.

Vì thế, cô ấy có thể giữ được mặt đất tại chỗ đó.

“Chuyện gì đã xảy ra… vừa nãy…”

“Oooooh, đừng có mà lơ là! Ngươi chưa xong chuyện với ta đâu! Con khỉ đột cái! ”

Một cú đá tấn công vào vết thương cũ lần nữa.

Ruri đã vượt quá giới hạn vật lý của mình.

Nó vượt quá mức mà cô có thể chịu đựng với tinh thần chiến đấu và ý chí.

Và khi cô sắp ngã lần nữa, lần này cô rõ ràng cảm thấy có thứ gì đó đang hỗ trợ cô.

Higure há hốc mồm như thế gặp được Thị Nở vậy.

Ruri đã nhìn thấy nó - khi cô quay lại.

Vô số hạt ánh sáng nhợt nhạt nhảy múa xung quanh. Chúng đang bay quah cô ấy, hay đúng hơn, chúng thực sự ủng hộ cô ấy.

“Mình… đã được bảo vệ…?”

Vô số hạt tăng cường ánh sáng của chúng như để đáp lại lời nói của Ruri.

Cố nén sự kích thích của mình, vẻ mặt và cách nói của Higure trở nên lộn xộn.

“Linh hồn ta đã biến đổi thành điểm… và trốn thoát à? Làm thế nào mà những người chết này làm được điều này ... chúng thiếu một cơ thể để làm vật chứa... ”

Chúng là những linh hồn mà Higure hấp thụ, tất cả đều là những người tham gia vào trò chơi tử thần của hắn.

Đương nhiên, họ mang một mối hận đối với hắn ta sau khi chết.

Tại thời điểm và địa điểm này, không thể tránh khỏi việc họ cho Ruri mượn sức mạnh thay vì Higure.

Tuy nhiên, theo lời của Higure, những linh hồn không có cơ thể sẽ không thể can thiệp vào thế giới thực.

Lý do cho những điều này ― là do mồ hôi của Yuuki.

Có HP ở cấp độ Nayuta ― mồ hôi của cậu cũng là một nguồn lực sống và giữ một sức mạnh đặc biệt. (Note: đ thể tin được, buff mạnh vãi l)

Một khi bốc hơi, hơi nước bay khắp căn phòng ― Sau đó, cũng có những sự hối hận của những người phải chịu đựng bi kịch bởi Higure.

Hai sự kiện đó đã tạo thành hiện tượng kì lạ mà mọi người đang được chứng kiến bây giờ.

 

Nói cách khác, những linh hồn mà Higure hấp thụ lại trở nên mạnh mẽ như khi họ còn sống.

 

“Cái gì, chuyện gì đang xảy ra ?! Điều này không thể xảy ra, tại sao ?! ”

Higure cảm thấy một giọt mồ hôi lạnh đang chảy xuống lưng.

Đằng sau Ruri, hắn nhìn thấy rõ những người mà hắn đã từng sát hại.

Lúc đầu, chúng là những hạt ánh sáng, nhưng giờ chúng có vẻ ngoài mờ ảo, nhìn chằm chằm vào Higure với vẻ giận dữ.

Chúng chiếm tới hơn 100 người.

Mặc dù chúng thiếu hình dạng vật chất, nhưng ánh mắt của chúng đằng sau Ruri đã tạo ra một cảm giác quá đáng sợ.

Trong khi cảm thấy những cảm xúc tương tự như hoảng sợ, Higure ném một cú đấm thẳng tay về phía Ruri.

Với quỹ đạo cú đấm, cô sẽ bị thổi bay đi.

Theo hướng đó, những ánh sáng mờ tụ tập như thể để trở thành một cái đệm.

Mặc dù họ đã có thể nhanh chóng làm giảm tác động, nhưng dường như có một giới hạn đối với những gì họ có thể làm.

Ruri bị thổi bay vào tường bất chấp chiếc nệm ánh sáng chống đỡ.

“… Có vẻ như cô đã mất bình tĩnh… đúng không?”

Higure nói vậy với một nụ cười mỉa mai.

“Những người sống của thế giới này mạnh hơn người chết. Người chết thiếu cơ thể vật chất, phải không? Tất cả đều là lẽ tự nhiên thôi. ”

Ngay trước khi cơ thể Ruri va vào tường, tác động từ cú đấm bỗng nhiên biến mất.

Vào lúc đó, một mùi hôi xâm nhập vào mũi cô.

"…Onee-san?"

"Em ... dường như đã phải trải qua một chặng đường khó khăn sau khi chúng ta chia tay nhỉ ... Xin lỗi nhé, Ruri."

"Chị đã ... lấy lại ý thức của mình?"

Sau đó, Ruri để ý.

Cơ thể Saori đang được bao bọc trong ánh sáng bạc, và cơ thể đó dần dần đổ xuống.

“Chị đã trở lại rồi đây… nhưng chị không có nhiều thời gian. Dù sao thì chị cũng đã chết, và tôi chị chỉ có thể ở đây nhờ vào cấm thuật. ”

"…Onee-san?"

“Chị không biết tại sao, nhưng có một thế lực bí ẩn ở nơi này. Một thế lực hùng mạnh đang triệt tiêu sự tiêu cực nơi đây. Vì vậy… có vẻ như sự độc ác trong người chị đã được gột rửa. ”

Khi Ruri đang ôm Saori trong vòng tay, cánh tay trái của Saori biến mất.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, chân phải của cô ấy cũng tan biến ― trở lại với những gì nó vốn có.

"…Onee-san? Chị sẽ biến mất? Thật tàn nhẫn… ”

“Không, Ruri… Chị sẽ sống bên trong em. Cùng với tất cả các linh hồn bị hại bởi Higure. ”

Với những lời đó, cơ thể Saori biến thành đất và sụp đổ.

Các hạt ánh sáng nổi lên từ những khối đất còn lại và xâm nhập vào trái tim của Ruri.

Nói cách khác khác - người chết một lần nữa quay trở lại thành ánh sáng, và được hấp thụ bởi trái tim của Ruri.

“Này… nghiêm túc ư…! Làm thế nào mà tất cả điều này lại xảy ra! Tất cả các ngươi đang làm gì vậy ?! ”

Nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra, Higure vội vã chạy đến.

Tất cả những gì biểu hiện tự cao trên mặt hắn biến mất và lông mày hắn nhíu lại.

“Những điểm thưởng ta đã thu hoạch bao lâu! Aaaah, ngươi không thể làm thế được !! ”

'Không đời nào'.

Ruri đặt lòng bàn tay vào trái tim mình và nói to như thể đang thử một cái gì đó.

"…Onee-san?"

Khi cô bắt đầu nghi ngờ - giọng của chị gái cô vang vọng trong tâm trí cô,

"Bây giờ, hãy tiến lên Ruri!"

"Em phải làm gì…?"

'Em đã biết, phải không? Các điểm từ các linh hồn đều đến với em. Hãy đón nhận lấy những linh hồn ấy. '

“Nhưng… chỉ số của em đã đạt đến giới hạn tối đa. Ngay cả khi em phân phối các điểm vào những thứ như phòng thủ hay HP… sẽ không có thay đổi gì cả. ”

'Em đang nói về cái gì vậy? Em phải đưa tất cả vào chỉ số tấn công. '

"Huh…? Tấn công…?"

'Em vẫn không hiểu hả? Em phải chiến đấu. Hắn đã bị thương ở một số chỗ quan trọng. Hắn có lẽ ... sẽ không thể phục hồi.

Ruri, trong khi vẫn cúi xuống, liếc về phía Higure.

Như chị gái cô đã nói, dường như không có bất kỳ dấu hiệu nào có thể phục hồi sau đòn tấn công ấy.

'Vì vậy, em biết mình phải làm gì rồi đúng không?'

“Nhưng, em… sẽ không thể xuyên thủng được sự phòng thủ tuyệt đối của hắn.”

'Ruri? Em đã quyết định chiến đấu, phải không?

“Phải… em đã quyết định… nhưng chỉ số của em đã đạt tới giới hạn nên sức tấn công của em sẽ không tăng lên…”

'Ruri? Ai là người quyết định những giới hạn này? Em có tiềm năng không giới hạn. Nếu em muốn biết tại sao, đó là vì em đã chọn chiến đấu. Well, số phận đã mở đường cho em. '

"Nhưng…"

'Bên cạnh đó ... em không đơn độc trong cuộc chiến này. Em có thể nghe thấy giọng nói khác ngoài chị- phải không? '

Nhắm mắt lại và nhìn vào trong trái tim mình - cô có thể nghe thấy tiếng nói của hơn 100 linh hồn trong tâm trí cô.

Đánh giá từ tiếng nói, tất cả đều đồng ý, giao phó sức mạnh và mong muốn Ruri làm một việc duy nhất.

 

Mong muốn tặng cho Higure bát cháo hành còn ngon hơn của Thị Nở làm nữa.

 

Với một cái gật đầu, Ruri đã đồng ý sâu sắc với họ.

Cho dù cô ấy không có cơ sở nào về việc này, cô ấy đã tự tin hơn.

Phải, nếu người ta không thể làm điều gì đó một mình, thế thì với mọi người nó có thể được hoàn thành.

Ngay cả khi bạn không thể làm được, cứ tiếp tục cố gắng cho đến khi bạn chết.

―Được rồi, hãy làm thôi. Mọi người, giao phó cho tôi ...

Ruri đứng dậy khỏi sàn.

Khoảng cách giữa cô và Higure là khoảng bốn mét. Có một bức tường phía sau hắn, nên hắn không có chỗ để chạy.

Một lần nữa, cô ấy nhắm mắt lại và gọi lên màn hình trạng thái.

Bây giờ, Ruri sở hữu 12.000 điểm thưởng ― tất cả đều được cộng vào tấn công.

“Ngươi không thể tránh được cái chết của ngươi! Nếu ngươi không có tài năng đối với các chỉ số mà ngươi đã cộng, thì ngươi cũng không thể vượt quá giới hạn trạng thái đã áp đặt! Đừng cố gắng nữa, nó sẽ là vô ích, Oh hoh hoh hoh hoh hoh hoh hoh hoh!”

Trên đà đó, Higure vung nắm đấm.

Đó là cú đánh nghiệp dư giống như mọi khi kể từ khi hánw tập trung phòng thủ, vì vậy cô có thể tiếp tục né tránh nó.

Tuy nhiên.

Ruri thực hiện một cuộc đối đầu với Higure.

Cùng với đó, cô tung ra một cú đánh liên tục, liên tục, liên tục.

Cô phớt lờ phòng thủ của mình và dành mọi thứ cho sức mạnh của mình.

Sau khoảng 20 cú đấm, Ruri cảm thấy một hiện tượng hơi bất thường.

“… Tốc độ của ngươi… đang gia tăng…? Đừng nói với ta rằng ngươi đang có được các kỹ năng từ các điểm thưởng? ”

Với những lời nguyền rủa của Higure, hàng chục linh hồn tự giải thoát khỏi trái tim của Higure, bị Ruri hấp thụ.

Lo lắng bắt đầu tràn ngập trong trái tim của Higure, và các linh hồn đã lợi dụng nó để trốn thoát.

Cô tiếp tục đối phó với những cú đánh liên tục.

Trái, phải, khuỷu tay, gót chân.

Hàng chục và hàng trăm cú đánh liên tiếp đã khiến cơ thể Higure trở nên tê liệt.

"Các linh hồn đang thoát ra, chỉ số của ta đang giảm mạnh ... đây là ... việc ngươi đang làm ... phải không?"

Cô tung ra nhiều đòn liên tiếp hơn.

Cô tiếp tục những cú đánh liên tiếp, và vẫn tiếp tục vung nắm đấm liên tiếp.

Cô tiếp tục miễn là cô vẫn còn thở, miễn là cô còn sống.

Biểu hiện của Higure có chút thiếu kiên nhẫn.

Vào lúc đó, nhiều linh hồn đã bị Ruri hấp thụ, thêm vào những điểm thưởng của cô, mà cô tự nhiên thêm vào thuộc tính 'tấn công' của mình.

Một cú đấm trúng cằm hắn ta.

-Cảm ơn mọi người. Tất cả mong muốn của mọi người đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi.

Linh hồn thoát ra khỏi Higure trong khi hắn đang run rẩy.

Ngay khi có thể, Ruri phân bổ điểm vào thuộc tính 'tấn công' của cô ấy.

―Tôi sẽ phá hủy ― bức tường được cho là bất khả chiến bại!

Cô bóp cằm Higure ngay khi cô tiếp cận hắn.

Trong khi anh đang ở giữa không trung, cô vung nắm đấm ― và gửi một cú đánh với tất cả sức mạnh của mình.

Cùng lúc đó, biểu hiện của Higure trở nên hỗn loạn.

-Phá vỡ nó! Phá vỡ các giới hạn!

Cùng với một biểu hiện đau đớn từ Higure ― một khối lượng lớn linh hồn bị Ruri hấp thụ với một quy mô chưa từng có.

Cô đã phá vỡ giới hạn của mình và sức mạnh tấn công của cô tiếp tục tăng.

“Thật là lố bịch! Mức tối đa áp đặt cho chỉ số tấn công ― giới hạn của nó… bị phá vỡ ?! ”

Khả năng thể chất thuộc thể loại sức tấn công.

Nói cách khác, những cú đánh liên tiếp của cô ấy vẫn tiếp tục tăng tốc.

Chúng đã vượt xa tốc độ của âm thanh ― nhưng chúng vẫn tiếp tục tăng tốc độ.

Từ tốc độ cao đến siêu tốc độ, và từ tốc độ siêu tốc đến thần thánh.

"Tốc độ điên loạn này là sao ?!"

Vô số nắm đấm tiếp tục tấn công Higure.

Hắn ta thậm chí còn không đáng được xem như là cái bao cát. Theo như mắt có thể thấy, cô ấy giống như một khẩu súng máy và người ta có thể nhầm lẫn những cú đánh liên tiếp của cô ấy với một vòng bắn.

Thiệt hại đã tích tụ khắp cơ thể, và Higure đã không thể nắm bắt được nơi nào bị tổn thương nữa.

Tuy nhiên… Higure có những hạt ánh sáng cuộn quanh bàn tay phải.

Đó là kỹ năng Lá chắn cuối cùng.

“Sức mạnh phòng thủ của ta vượt quá giới hạn! Ta sẽ kết thúc chuyện này chỉ trong một đòn thôi! ”

Với sự tuyệt vọng, Higure vung thanh kiếm xuống.

Hắn đã nghĩ rằng đòn tấn công sẽ đánh trúng Ruri hiện tại. Tuy nhiên-

― Chết mày chưa!

Thanh kiếm ánh sáng đã cắt qua Ruri, cắt cô thành từng mảnh ― hoặc ít nhất nó có vẻ như vậy.

Đó thực sự là một dư ảnh do chuyển động siêu tốc của cô gây ra.

"Quá chậm!"

Higure nghe thấy một giọng nói từ phía sau và quay lại.

"Chết tiệt ... sẽ là kết thúc của ngươi...?"

“Sai rồi, Higure! Những người mà ngươi đã áp bức ― tất cả chúng ta sẽ kết thúc ngươi! ”

Cô ấy tiếp tục,

“―Đền tội đi!”

Mặc dù Higure không thể cảm nhận được đòn tấn công của cô ấy, giống như một mũi nhọn đâm vào, nó đã xuyên qua cổ họng hắn ta.

Mặc dù nó không thực sự thâm nhập vào làn da của anh ấy - nó chắc chắn đã trúng cổ họng hắn, và hắn bị thổi ngược về phía sau một cách pơ phẹc.

“Gobuhwa!”

Từ cổ họng đến thực quản, máu chảy ngập tràn trong miệng hắn.

Higure bay lùi lại, tầm nhìn của hắn giờ đang đối mặt với bức tường sắp đâm vào.

Một khi hắn bị ném vào tường, hắn sẽ không thể tấn công hay phòng thủ khi ở vị trí đó.

Sau đó ... hắn bỗng cạn lời.

"Cú ném đẹp lắm, Miko girl ... Tôi tự hỏi liệu tôi có thể có một cuộc trả thù ngọt ngào không nhỉ."

Yuuki đứng dậy từ nơi đã bị thổi bay đi.

Với nụ cười nhếch nhác, cậu nhìn thẳng vào Higure.

“Trả thù cho cả Miko girl kia và cả tôi. Phải không, Higure? ”

Vào lúc đó, Higure nhìn thấy nó.

Bây giờ cậu đang giơ sẵn nắm đấm của mình. Có khả năng cậu sẽ tung ra một cú đánh với toàn bộ sức mạnh của mình.

Ngoài ra, khi cậu quay trở lại giới hạn, có thứ gì đó lộ ra dưới lớp áo choàng của cậu ― Một số vòng tròn màu đen được dán trên lưng.

“Này, Higure? Ngươi thực sự là một kẻ thù mạnh mẽ ― Ngươi đã khiến ta phải sử dụng đến bảo bối bí mật của mình! ”

Một sự trở lại bất ngờ, và ― một miếng dán giảm đau.

Higure không biết tại sao cậu lại ... sử dụng một sản phẩm chỉ có tác dụng chữa đau lưng như vậy.

Tuy nhiên, có một điều hắn hiểu rất rõ.

“Hắn sẽ đánh mình nhiệt tình hết sức…

“Vậy thì, Higure! Hãy xem liệu chúng ta có thể ghi điểm ― một nice shot không nào! ”

Higure hoàn toàn hiểu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Trước mặt hắn là một cầu thủ đánh bóng chuẩn bị vung gậy.

Và sau lưng hắn là người vừa ném hắn đi như một quả bóng.

Dù là trước hay sau đi nữa, thì một tương lai tươi sáng không hề chờ đợi hắn ta.

Vì thế,

Higure hét lên với cổ họng đã bị nghiền nát,

“AAaaaskhkugalgaaskalaaaaaaaaaa !!!!!”

Trong tiếng hét của mình, hắn tập trung trong tâm trí của mình để kích hoạt tất cả 255 kỹ năng phòng thủ.

Chuẩn bị tấn công, Yuuki bước vào vị trí tấn công và gầm lên.

Ruri ngạc nhiên, nhưng có thể nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

Vì vậy, cô cũng gầm lên để vượt qua tiếng gầm của Yuuki.

Một khi giọng nói của Ruri hoàn toàn làm lu mờ những thứ của Yuuki - cả hai đều chuẩn bị sẵn tư thế.

[["Chết con mịa mày đi thằng khốn !!!!!!!!!!!!!"]]

Nắm đấm của họ tiếp cận.

Mỗi kỹ năng phòng thủ đều tạo thành bức tường thép đang bảo vệ hắn ― đã bị phá vỡ bởi sức mạnh thô bạo mà không cần nỗ lực nhiều.

“------------ !!!!!!!!!!!!!!!!!”

Trên bờ vực của cái chết, khung cảnh xung quanh hắn di chuyển như thể nó đang chuyển động chậm dần.

Hắn thấy nắm đấm của Yuuki từ từ tiến về phía mình.

Hắn nhận ra rằng nắm đám sắp chạm vào mặt mình.

Thứ mà Higure cảm thấy không chỉ là nỗi đau mà là cảm giác như một vụ nổ.

Điều mà Higure không thể nhận ra là sự va chạm ― đã bùng nổ một cách bùng nổ.

Phù hợp với vectơ lực của Yuuki, cơ thể cậu bắt đầu lùi lại.

Trong khi xuyên qua các bức tường, bị cuốn vào khu rừng xung quanh cơ sở nghiên cứu, và trong khi bị bọc trong một ngọn lửa màu xanh từ nhiệt do ma sát không khí, Higure bị thổi bay đi.

Ý thức của hắn mờ dần khi hắn bay được mười cây số.

Và như vậy, Higure bị thổi bay xa ngoài đường chân trời.

Một cảm giác không hề dễ chịu.




Phi Công Trẻ: hiện tại mình đang học rất nhiều, nên lịch sẽ k còn ổn định, khi nào dịch xong mình sẽ up liền, mong mọi người thông cảm.