Tóm tắt chương trước: Một ma vật hạng sử thi ra đời mang tên “Thần Chết Đạo”
Nhận ra rằng anh đã phải bỏ cây cung đi sau khi nỗ lực rất nhiều vào nó vì Paté chưa đạt tới chức nghiệp thứ 3, Yu IlHan cảm thấy chút mất mát, nhưng rồi anh cũng bình tĩnh lại.
“Đúng vậy. Dù sao nó vẫn là một món vũ khí tốt.”
[Em thực sự rất thích suy nghĩ tích cực của anh.] (Liera)
“Tôi cũng thích bản thân mình như thế này.”
[Trước khi nói điều đó, thì anh lo mà lau nước mắt trước đi] (Erta)
Dù cho năng lượng của anh có cạn kiệt, Yu IlHan vẫn làm cái cung khác. May mắn thay, không có giới hạn người dùng vô dụng nào được đính kèm lần này, và nó đã được hoàn thành ở hạng huyền thoại. Tất nhiên, tổng quan sức mạnh của nó cũng chả bằng một phần Thần Chết Đạo, nhưng đối với Paté như thế đã là tốt rồi.
“Vì đã muộn rồi, hãy dừng lại ở đây.”
Anh kiểm tra tình trạng thịt và máu trong xô và đổ thêm một ít máu trước khi lau sạch những dụng cụ còn lại.
Tuy nhiên, anh nhận ra điều gì đó như thể mình đẩy nhẹ cái xô về hẳn một bên của xưởng làm việc; hay nói cách khác, anh mạnh vãi lìn.
“Huh? Tôi thậm chí còn không kích hoạt sức mạnh siêu nhân. ”
[Đó là vì anh đã đạt được chức nghiệp thứ 3. Hơn nữa, anh không quên rằng mình có bảng chỉ số bá đạo so với những người khác vì hàng ngàn năm luyện tập, đúng chứ? À, còn có phần thưởng từ nhiệm vụ Thiên Đường nữa.] (Erta)
Đó là sự thật. Khi anh luôn chiến đấu chống lại những sinh vật mạnh mẽ hơn bản thân mình và những thế lực cao cấp hơn mình, anh đã quên rằng anh đã không còn là người bình thường.
[Tôi nghĩ rằng anh sẽ sử dụng hết chỗ xác rồng ở đây.] (Erta)
“Trước tiên tôi cần điều tra tình hình, và liên lạc với bang Thần Sấm. Sau đó mới quyết định số lượng và loại trang bị nào cần phải làm. Tôi cũng sẽ quyết định ngày bán các trang bị cao cấp luôn.”
Mặc dù mọi thứ trông có vẻ ổn, nhưng anh sẽ không biết được sự thật trừ khi anh điều tra cụ thể. Nếu đó là Thần Sấm, người luôn luôn dẫn đầu trong việc chống lại quái vật, thì có lẽ họ sẽ cung cấp cho anh những thông tin cần thiết.
[Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy.] (Liera)
[Chúng ta sẽ thấy về điều đó.] (Erta)
Yu IlHan trở về căn hộ với hai thiên thần, trong khi đó Yumir và các elf vẫn còn đang ngủ. Tuy nhiên, khi anh bắt đầu làm mì gói với nhiều thịt, họ tỉnh dậy ngay lập tức và phi ra khỏi phòng.
“Th, cái mùi này là !?”
“Có một mùi kích thích tư tưởng ham muốn ăn quá nhiều… Thế giới này thực sự…… Whoa, Chủ Nhân!”
Đối với những elf mới bắt đầu ăn thịt sau khi ăn rau trong suốt cuộc đời, mùi mì gói, alpha và omega của đồ ăn liền, có thể khiến họ chết ngất mất.
Hơn nữa, kể cả khi anh không cho thịt vô thì mì gói này có đủ sức mạnh sánh ngang với tiền thưởng giết trùm cuối của một dungeon nào đó trong game nhập vai.
“Chủ Nhân?”
“Tôi, tôi rất xin lỗi! Chúng tôi đã ngủ mà không quan tâm đến thế giới! Chúng tôi nên bảo vệ ngài! ”
Vì vừa mới thức dậy, đáng lẽ nhìn mặt họ thộn và xấu xí lắm, nhưng những tên này… ăn ảnh cho dù mới chỉ thức dậy. Nếu Yu IlHan không được “rèn luyện” bởi phong thái của Liera, trái tim anh sẽ đập như điên!
“Ai bảo vệ ai? Chỉ cần ngồi xuống và ăn thôi. ”
[Tôi không muốn nhìn thấy một con elf ăn ramen ……] (Liera)
[Cô sẽ thấy những thứ “lạ” hơn trong tương lai đó, hãy chờ đi Liera. Đảm bảo cô sẽ rất ngạc nhiên.] (Erta)
Vì cả ngày hôm nay không ăn bất cứ thứ gì nên họ ăn mì mà Yu IlHan cho họ một cách ngon lành. Tất nhiên, Yu IlHan không phải cứ thế mà ngắm họ ăn, anh còn sử dụng kỹ năng Chế Ngự, hạ cấp và thậm chí còn xác nhận chỉ số của họ.
“Huh, tốt đấy.”
Đúng như mong đợi từ những elf tốt nhất trong số những kẻ sống sót, chỉ số của họ cao hơn bình thường một cách không ngờ. Có phải nó đã như thế từ khi anh chọn ra những thiên tài từ tộc elf?
Không chỉ vậy. Không chỉ họ có một số lượng đáng kể các kỹ năng, trình độ và sự thành thạo của họ cũng rất cao có lẽ do tuổi thọ dài của họ. Chúng cao hơn nhiều so với những gì Yu IlHan mong đợi.
Có cái gì đó khác mà anh đã ngạc nhiên.
“Tốt, các kỹ năng xử lý của ngươi khá đều.”
“* Tiếng ho *. Vâng”
Có lẽ vì trả lời trong khi ăn, Jril nói sau khi ho. Đối với họ sinh tồn là một cuộc chiến, kĩ năng thu thập và xử lý bắt buộc phải có!
Các thiên thần cuối cùng cũng nhận thấy ý định của anh.
[Anh sẽ để bọn họ xử lý xác sao !?] (Liera)
[Xử lý xác rồng hạng ba không thể thực hiện bởi bất cứ ai!] (Erta)
Yu IlHan phớt lờ họ.
“Có điều ngươi cần làm sau khi ăn. Tất nhiên, ta sẽ dạy khá nghiêm vì vậy hãy chuẩn bị cho điều đó. ”
“Chúng tôi đã chuẩn bị cho mọi thứ! ”
Paté đáp lại bằng giọng tự tin, nhưng liệu họ có tự tin sau khi nghe những gì họ cần làm không? Ồ, nếu anh trao cho họ những phần thưởng anh đã chuẩn bị sau khi họ hoàn thành công việc của họ, thì họ sẽ khóc vì vui sướng.
“Và Liera, đưa Mir cho tôi.”
[Đây.] (Liera)
Liera đưa Yumir vào tay Yu IlHan. Những elf đang say sưa trong ramen cuối cùng cũng nhận ra Ymir sau khi Yumir ở trong vòng tay của Yu IlHan.
“Đứa trẻ đó là ai? Cậu ấy trông đẹp trai. ”
“Cậu ấy cũng giống với Chủ nhân. Có phải em trai của ngài không không? ”
“Nó là con trai của tôi. Oh, và là một con rồng.”
Các elf câm nín trước câu trả lời của Yu IlHan.
Tuy nhiên, khá là mệt mỏi để Yu IlHan giải thích mọi thứ cho họ. Vậy nên anh đành nói.
“Nó mang dòng máu của con rồng đã cứu ngươi và che giấu ngươi nên đừng ghét nó.”
“Oh, tất nhiên rồi. Kể cả không như vậy, nếu cậu ấy là con trai của Chủ nhân, làm sao chúng tôi có thể …… ”
Nữ trộm, Phiria, lơ đãng trả lời. Vào lúc đó Yumir tỉnh dậy vì tiếng ồn.
“Con thức dậy à?”
“D, dạ, a bố! Và các noona xinh đẹp và….? ”
Yumir nhìn Yu IlHan, Liera và Erta với một nụ cười, nhưng cậu hét lên khi chạm ánh mắt với bốn elf kia. Ngay lập tức, cậu phi ngay về phía sau và bám trên lưng Yu IlHan. Lưng Yu IlHan ấm áp.
“Bố, những người đó là ai?”
“Họ là cấp dưới của bố. Họ hiền lắm nên con không cần phải sợ đâu. Họ không cắn đâu,”
[Đừng có mà giải thích như thể elf là động vật ăn cỏ vậy!] (Erta)
Sau khi trả lời, Yu IlHan nhận ra một điều. Đứa trẻ này chỉ mới sinh ra ngày hôm nay! Không đời nào một đứa trẻ 6-giờ-tuổi như thế lại có thể chào và hỏi tên những người đang ở cùng cha mình.
Tuy nhiên, phản ứng của Yumir nằm ngoài trí tưởng tượng của Yu IlHan.
“Cách họ nhìn con thật đáng sợ. Con vẫn còn yếu! ”
“……”
“Con xấu hổ. Con đang trốn.”
Sau đó, cậu tuyệt vọng kích hoạt kỹ năng ẩn thân bằng tất cả phép thuật của mình.
Điều đáng kinh ngạc là cậu thực sự đã thành công khi biến mất khỏi tầm nhìn của elf ngay cả với ẩn thân cấp 1!
“C, Chúa ơi đâu rồi?”
“Làm thế nào đây có thể? Mới nãy còn ở đây mà! ”
“ …… ”
[Kỹ năng ẩn thân của Yumir phát triển nhanh chóng.]
[Kỹ năng ẩn thân của Yumir đã cấp 10. Do sự cộng hưởng giữa người nuôi, cậu ấy có thể mượn một chút khả năng ẩn thân của người nuôi khi gần họ.]
Yu IlHan há hốc mồm. Các thiên thần cũng vậy.
Yumir vẫn đang dụi mặt vào lưng Yu IlHan trong bối rối.
[IlHan ……] (Liera)
“Đừng nói gì cả.”
Liera định nói gì đó, nhưng Yu IlHan đã ngăn cô lại. Điều này là bởi vì anh biết rõ hơn bất cứ ai khác.
Yumir, cậu nhóc này, thực sự, giống Yu IlHan dù nhìn theo cách gì đi chăng nữa. Không chỉ khả năng, mà còn cả tính cách, và thậm chí cả tài năng để trở thành kẻ cô độc!
[Đó là một điều tốt. Mặc dù vậy, không có ẩn thân bị động, phải không?] (Liera)
“* Groan *.”
Nhìn Yumir, người đang kích hoạt sự ẩn thân trong khi vùi mặt vào lưng anh, Yu IlHan cảm thấy một cảm giác không thể diễn tả bằng lời, nhưng anh thở dài trước khi bế và ôm cậu nhóc.
Ẩn thân của nhóc đã hết sức mạnh, và những elf cuối cùng cũng có thể gặp lại Yumir. Yumir nhận ra điều đó và gây ra một mớ hỗn độn trong khi cố thoát khỏi vòng tay của Yu IlHan.
“Con muốn trốn một lần nữa!”
“Con đang trốn do xấu hổ vì yếu đuối. Phải không? ”
“D, dạ ……. ”
Nếu có một cái gì đó dứt khoát khác biệt về họ, thì đó chính là điều này.
Nếu Yu IlHan từ chối tất cả mọi người khác trên thế giới để đứng lên một mình, thì Yumir muốn trốn tránh vì nhóc xấu hổ bản thân yếu đuối. Lòng tự hào của một con rồng được thể hiện một cách kỳ lạ sau khi gặp được khả năng của Yu IlHan!
Tuy nhiên, trong suy nghĩ của Yu IlHan, đó không phải là một điều xấu.
“Vậy thì con chỉ cần trở nên mạnh mẽ thôi.”
“Nhưng con vẫn yếu đuối nên con muốn trốn.”
“Được rồi. Nhưng dù vậy, những người này là cấp dưới của bố nên không sao đâu. Họ sẽ không cười con hay gì cả. ”
Với những lời đó, Yu IlHan liếc nhìn những elf, và họ đã hiểu tình hình ngay lập tức, đồng ý và cúi chào về phía Yumir. Yumir vẫn muốn trốn như thể cậu nhóc vẫn chưa bình tĩnh, nhưng khi không thể trốn khỏi “bậc thầy ẩn thân”, cậu quyết định lắng nghe Yu IlHan.
“Con sẽ chịu đựng.”
“Phải. Không trốn khi con muốn luyện tập. ”
“Dạ.”
Yumir gật đầu. Giáo dục trẻ em của Yu IlHan đã thành công.
Yu IlHan xác nhận với những elf đang ngơ ngác nhìn vào tình hình.
“Ăn xong chưa?”
“Dạ chưa!”
Các elf ăn sạch ramen mà không chừa lại một giọt. Thiện cảm của Yu IlHan về elf tăng lên.
Sau khi rửa chén, Yu IlHan dẫn các efl đi đến xưởng. Tuy nhiên, anh để Liera trông Yumir và bắt họ trông nhà. Rốt cuộc, anh vẫn không thể để cho nhóc con nhìn thấy kỹ năng xử lý xác của mình.
“Whoa, ngọn lửa đó trong lò là gì?”
“Quả là một nơi tuyệt vời, để được bảo vệ bởi phép thuật của thiên thần ......”
“Chú ý”
Yu IlHan lấy ra một vài xác rồng.
“Từ bây giờ, mọi người sẽ “xử” nó với tôi.”
“Long tộc? Chúng tôi sẽ cố hết sức! ”
Khi Phiria trả lời với sự tự tin, Yu IlHan nở một nụ cười.
“30 nghìn con.”
“……”
“……”
“……”
“Chúng tôi sẽ cố hết sức!”
Chỉ Phiria trả lời. Vâng, đương nhiên rồi, vì cô là một tên trộm thành thạo trong việc sử dụng dao găm nên kỹ năng xử lý xác của cô cao hơn.
“3 giờ tới là tập luyện. Sau đó, mấy người sẽ phải xử lý đống xác này bằng sức mạnh của chính mình. Không có luyện tập hay săn bắn gì sất cho đến khi hoàn thành.”
“Sao mà làm được! ”
“Tuy nhiên, nếu mấy người hoàn thành ta sẽ cung cấp các trang bị tốt do chính ta làm.”
Khoảnh khắc Yu IlHan nói điều đó, đôi mắt của các elf thay đổi. Họ cũng biết rằng các trang bị anh cung cấp cho các elf khác không phải là thứ tốt nhất anh có thể làm.
Tuy nhiên, họ sẽ có được vũ khí tốt hơn chỉ bằng cách làm lao động đơn giản? Chỉ số trung thành của họ đạt mức giới hạn tối đa.
“Chúng tôi chắc chắn sẽ làm tất cả!”
“Tinh thần như thế là rất tốt!”
Huấn luyện xử lý xác của Yu IlHan rất nghiêm khắc. Tuy nhiên, trước niềm đam mê cháy bỏng của elf, cấp độ kỹ năng xử lý của họ phát triển nhanh chóng, và khi họ lãng phí khoảng một nghìn long tộc chỉ để thực hành, họ đã đạt đến cảnh giới có thể xử lý long tộc hạng 3.
“Tốt, cậu chỉ cần làm theo cách đó.”
“Vâng, thưa ngài!”
Sau khi lấy ra một vài con rồng để họ xử lý trong xưởng, Yu IlHan bắt đầu công việc của mình. Khảm hồn, thứ anh đã không đụng tới từ trước đến giờ.
[Kroaaaaar!]
“Rồi, rồi. Tao đang làm đây.”
Yu IlHan lấy cây Hắc Đại Cốt Thương. Cây thương rất đẹp sau khi nó được đánh bóng. Anh chắc chắn rằng sẽ không có ngọn thương nào mạnh hơn thế này, ít nhất là dùng để diệt rồng.
“Khảm Hồn”
Kỹ năng của chức nghiệp thần chết mà Reta có. Đây là lúc mà kỹ năng có thể phá vỡ sự cân bằng của vật chất nếu được sử dụng đúng cách, được kích hoạt trên Trái Đất.
[Krararararararar!]
Orochi nhận ra rằng Yu IlHan đang cố gắng kéo mình ra ở bên ngoài và gầm lên vui sướng.
Nếu nó vừa bị kéo ra, thì nó sẽ vỡ tan thành những mảnh vụn ngay lập tức, nhưng Yu IlHan ngay lập tức cho nó một cơ thể mới, ngọn Hắc Đại Cốt Thương - thứ vốn là một phần của cơ thể nó đã được “đại tu”.
Khảm Hồn. May mắn thay, nó có điểm tương đồng với chế tác mana mà anh biết.
Làm cho một vũ khí đã hoàn hảo đạt đến một cánh giới mới bằng cách thêm một mảnh linh hồn hòa hợp hoàn hảo với nó; giải phóng ý nghĩ đó trong vũ khí để giải phóng tiềm năng của vũ khí đến giới hạn của nó.
Sự hòa hợp của cây hắc đại cốt thương và Orochi dĩ nhiên là tốt nhất. Suy nghĩ của Orochi được khảm trên ngọn thương mà không chút do dự, và vào lúc đó, cây hắc đại cốt thương xoắn lại như thể sống và thay đổi hình dạng.
Thân thương trở nên dài hơn, đầu thương tím trở nên sắc bén hơn phát ra một hào quang áp đảo.
[Bát Vĩ Long Thương đã hoàn thành]
[Kỹ năng, khảm hồn, đã đạt cấp 13. Bây giờ bạn có thể đưa ra sức mạnh của linh hồn dễ dàng hơn.]
“Pfft .”
[Kroaaaaaar!]
Khi Yu IlHan bật cười, Orochi, giờ đã trở thành một phần của ngọn Bát Vĩ Long Thương, gào lên như thể cảnh báo anh không được cười.
Đúng như dự đoán, giờ đây anh có thể hiểu một chút về cách trang bị được đặt tên.
Mặc dù nó trông giống như thể các thuộc tính biến mất, còn cái tên thì được rút lại ngắn gọn hơn, nhưng thực tế không phải như vậy. Thay vào đó, trong quá trình các thuộc tính thứ nhất, thứ hai, thứ ba hợp nhất thành một, nó sẽ tạo một tên duy nhất cho ma vật đó.
Nếu Yu IlHan muốn, anh ta có thể hoàn nguyên tên của chúng trở lại với tên thật dài, nhưng anh không muốn. Anh tôn trọng ý nghĩ của Orochi để lại đằng sau tên của nó, và cũng có thể thấy các thuộc tính có trong tên đó.
[Bát Vĩ Long Thương]
[Hạng - Sử Thi]
[Sức mạnh - 7,000]
[Độ bền - 15.000 / 15.000]
[Hạn chế người dùng - Thần chết có sức mạnh thao túng linh hồn.]
[Thuộc tính -
Có thể kích hoạt được tử hỏa.
Có thể tấn công sau khi chia mũi nhọn thành tám.
Tỏa ra khí độc khi gây chí mạng.
Tất cả các khả năng tăng 120% khi chống lại long tộc.
]
[Một sự tồn tại của văn học được tái tạo bởi một cơn thèm muốn sử dụng sức mạnh của linh hồn. Khi thợ rèn có sức mạnh thao túng linh hồn tăng lên, và khi các hồ sơ đầy đủ, vũ khí sẽ tiến hóa.]
“Tốt, sử thi thứ hai.”
Mặc dù anh không trực tiếp làm ra nó bằng cách rèn hay chế tác mana. Nhưng nó vẫn có ý nghĩa rằng anh đã tạo ra một ma vật hạng sử thi thứ hai bằng chính đôi tay của mình. Còn gì hơn nữa, đó là điều khiến Yu llHan cảm thấy hạnh phúc.
Mặc dù khả năng khuếch đại sức mạnh của chức nghiệp tử thần đã biến mất, nhưng có thể cho rằng nó đã được dùng để tăng cường sức mạnh cơ bản của vũ khí. Anh cảm thấy tốt vì cảm giác như anh đã tìm được con đường chính xác.
“Vậy tôi có nên nhắn tin cho họ vào khoảng thời gian này không? Giờ này có lẽ họ đang ngủ nếu không có gì bất thường xảy ra đúng chứ? ”
[Anh định làm vũ khí sau khi gửi cho họ một tin nhắn, phải không?] (Erta)
“Một lần nữa, đừng đọc suy nghĩ của tôi.”
Đã gần 1 giờ sáng. Nếu cô ấy đang ngủ, sẽ rất tệ khi đánh thức cô dậy. Yu IlHan bật messenger lên và nhắn cho Kang MiRae, bang chủ Thần Sấm, một tin rằng anh đã trở về.
Tuy nhiên, trời ơi tin được hôm, tin được seen ngay tắp lự và anh nhận được cú điện thoại. Mắt chữ O mồm chữ A bối rối nhận cuộc gọi, ở đầu dây bên kia là tiếng la hét của một phụ nữ. Đó chính là Kang MiRae.
[Ngài Yu IlHan!]
Yu IlHan nhận ra có điều gì đó đã xảy ra.
“Rất tiếc vì đã không nhận được cuộc gọi của cô trong vài tháng qua. Có lẽ cô đã biết từ ngài Kang HaJin, nhưng tôi đã đi đến một thế giới bị bỏ rơi …… ”
[Đó là! Thế giới bị bỏ rơi!]
Kang MiRae hiếm khi hét lên. Yu IlHan chỉ chớp mắt ngạc nhiên.
Ngay khi anh chuẩn bị hỏi lại vì anh không biết tại sao cô lại bối rối thế.
[Hôm nay! Chỉ một lúc trước thôi, chúng tôi đã tìm thấy một dungeon ở Hàn Quốc kết nối với Thế giới bị bỏ rơi. Lúc tìm thấy, nó ở trạng thái không được niêm phong, và nó đã hợp nhất với Trái Đất gây ra sự hỗn loạn khắp nơi! Ngài Yu IlHan. Thật may là anh đã không trở lại quá muộn… ..!]
Trong giây lát Yu IlHan không thể đáp lại, anh bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc. Rồi anh chỉ có thể nghĩ đến điều này.
Có phải, sự tồn tại của mình trên Trái Đất chính là vấn đề?
Lời tác giả
Chủ đề đào tạo đầu tiên của anh không phải là quái vật mà là xác chết!
Rồng Yumir xấu hổ. Ẩn thân của nhóc ta sẽ không ngừng phát triển cho đến khi nó trở thành kẻ mạnh nhất trên thế giới!
Có lẽ đã có những thứ khác đã xảy ra trên Trái Đất trước khi anh trở lại đấy IlHan! Đừng lo lắng quá!