"Ngay bây giờ, mở ra nào. Một tràng pháo tay thật lớn cho kĩ năng sáng chói của Liu-chan."
"Nếu nó thực sự sáng chói thì em sẽ bị đuổi ra ngoài đó Liu ... và em đang quá lớn."
"Được rồi, ổn thôi. Không có ai xung quanh. Em không phải là người vụng về."
Cuối đêm, Liu và tôi lẻn ra khỏi quán trọ và thăm nhà thờ của Miria.
Cửa nhà nguyện bị khóa chặt chẽ, nhưng đó không phải là vấn đề đối với Liu với kỹ năng Thief.
Hai người chúng tôi có thể lén lút vào nhà thờ.
"... Anh đã tò mò về nó từ lâu rồi, tại sao em lại rất tốt với kỹ năng Thief? Em là một Orc cao quý mà phải không?"
Tôi có một sự tò mò bất ngờ và hỏi Liu.
"Không, well, đây là khi em còn là một cô bé. Ông già của em đã tức giận vì em bỏ học và đem giấu đồ chơi của em trong kệ khóa. Em đã quyết định lấy lại tất cả vì vậy em đã thực hành phá vỡ ổ khóa và đã hoàn toàn nghiện sự vui nhộn khi phá khóa. Yeah, đó là cách nó đã xảy ra. Vì vậy, lý do tại sao em sa vào con đường này là do Papan."(lí do hợp lí vl)
"Bố của em đã cố gắng đưa em đi đúng hướng ... không, đã quá muộn để nói điều đó bây giờ."
"Vậy, Motoki. Gạt bố của em sang một bên, tại sao chúng ta lén vào nhà thờ?"
Liu nhìn quanh nhà thờ và hỏi.
"Theo phán đoán của em, nơi này không có gì đặc biệt."
"Hm? Không, nó chắc chắn là có nhiều thứ giá trị."
Tôi bước về phía bàn thờ và dừng lại trước mặt nó.
Sử dụng Mirror, tôi chuyển đổi thành một orc to lớn.
Sau đó, tôi nhấc bổng bàn thờ ra khỏi vị trí ban đầu.
"Đó là … "
Có một hộp hình chữ nhật đặt vào một cái hốc bên dưới bàn thờ.
"Có phải đó là một quan tài?"
Liu nheo mắt khi thấy chiếc quan tài xuất hiện.
"Tại sao lại có cái này ở đây. Đó là của ai?"
"Nó chứa xác chết của Silva, vị thánh của Quira."
Vị thánh đã truyền bá đức tin Quira cho Ogre'Den.
Trong suốt cuộc đời, ông là người sử dụng ma thuật đầu tiên. Anh ta không chỉ truyền bá đức tin của nữ thần Quira cho con người ở đây mà còn cả bọn Orc.
Một phần của người đàn ông vĩ đại này sẽ trở thành đối tượng của đức tin trong một thời gian ngắn.
Một số nhà thờ sẽ tôn vinh thân thể của các vị thánh ở địa phương.
Mong muốn sống gần những tàn tích của một người vĩ đại được chiếu sáng bởi các tầng trời là như nhau dù trên trái đất hay trong thế giới khác.
"- Liu, mở quan tài giúp anh được không?"
**
Miria đêm đó đã không ngủ được.
Cô cảm thấy như cơ thể của cô đã được bao phủ trong nước ấm, và đã được mang đến một nơi nào đó -
Miria rụt rè mở mắt ra.
"......... Eh"
Không có trần nhà trên đầu Miria. Cô ấy nằm ngay dưới trăng và sao.
"-!"
Không thể hiểu được điều gì đang xảy ra, cô khảo sát môi trường xung quanh.
Cô ấy đang ở đâu? Cô ấy phải ngủ ở nhà thờ chứ -!
Cô bật dậy như thể đang quay lưng lại trên giường.
Cô có thể nhìn thấy mái nhà của nhà thờ cô sống bên dưới cô.
Dường như cô ấy đang bay. Cô ấy hầu như không thể hiểu được thực tế đó.
Ngay sau đó -
[Nữ đầy tớ trung tín của Quira, Miria]
Cùng với tiếng nói long trọng, một người đàn ông xuất hiện trước Miria.
"Ô, ông là ...!"
Giọng Miria run rẩy.
Cô đã nhìn thấy khuôn mặt của ông ấy trong sách lịch sử trước đây.
Vị thánh vĩ đại của Quira, Silva - Người đáng lẽ đang yên nghỉ trong nhờ thờ của Miria giờ đây đang nói chuyện với cô ta.
- Sự viếng thăm thần thánh
Miria hiện đang chứng kiến một phép lạ.
[Con và cha của con đã có đức tin thật sự. Cha của con bây giờ đang phục vụ nữ thần Quira. Con cũng sẽ được như vậy, khi thời gian thích hợp đến.]
"- Ah"
Nước mắt rơi xuống từ đôi mắt Miria.
Cha yêu dấu của cô ấy chưa bao giờ được chấp nhận bởi bất kỳ ai trong đời.
Ông ấy bị chế nhạo, cứng đầu, lập dị , và trải qua những ngày cuối cùng của mình lẻ loi.
Tuy nhiên, đức tin của cha cô đã được tưởng thưởng sau cái chết của mình.
Niềm vui đó ...!
[Nữ thần hài lòng với đức tin đặc biệt của con - nhưng đồng thời, cô ấy cũng không hài lòng với con.]
Trái tim cô ấy nhảy lên khi nghe những lời của Silva.
Vô đã khiến nữ thần cao quý không hài lòng.
Cô tin rằng cô đã cung cấp tất cả mọi thứ cho nữ thần, nhưng nó không đủ.
"N, nữ thần, không hài lòng vì con ...?"
[Con đã đạt được sự hoàn hảo như là một tín đồ của nữ thần Quira. Nhưng con không phải là một tín đồ duy nhất. Con là một nữ tu, một nhà truyền giáo. Các tín đồ của nữ thần phải truyền bá tình yêu của Người đến tất cả mọi đứa trẻ trên toàn thế giới. Mà bạn đã bỏ rơi.]
"Ah ..."
Cô ấy thậm chí không thể đưa ra một lý do gì về vấn đề này.
Nhà thờ Miria vẫn tiếp tục thu hút tín đồ nhưng hầu như không có người nào.
Không ai chịu đến đó.
Không có gì ngoài một tín đồ duy nhất, một đứa trẻ, gần đây -
[Miria, tại sao con đột nhiên lại giảng bài quá dài cho khách tham quan nhà thờ và buộc họ phải cầu nguyện trong thời gian dài? Những thử nghiệm nghiêm ngặt này không phải là những thử thách mà một người mới đến nhà thờ có thể chịu đựng. Đó là lý do tại sao các tín hữu của con không bao giờ tăng lên.](đờ mờ main trả thù riêng)
"Con … đúng như Ngài nói ... nhưng đó là những lời dạy của Quira mà? Điều đó như là thử thách để đánh thức trái tim trung thành thật sự. Đó là cách thực sự để kiểm tra đức tin của chúng ta. - Con đã ... bảo vệ đường đi ... "
[Đức tin không phải là nghi lễ!]
"---"
Tiếng quát rùng rợn khiến Miria bị đóng băng.
[Từ bây giờ con sẽ nhẹ nhàng soi sáng cho người dân. Không cần phải nghiêm khắc về bản thân con, hãy linh hoạt hơn. Đó là ý muốn của nữ thần. Mất đi những tín đồ qua sự nghiêm khắc sẽ chẳng là gì cả. Hiểu được điều này, con sẽ tăng số lượng tín đồ đến nhà thờ của con.]
Tại thời điểm đó, Mira mất ý thức của mình.(vl hiện hồn chỉ để trả thù riêng)
**
"Chào buổi sáng onee-san -eh, chuyện gì đã xảy ra!?"
Vào buổi sáng, tôi viếng thăm nhà thờ dưới hình thức của cậu bé. Miria đang nằm trên sàn nhà thờ như thói quen của cô.
"... Oh oh, em đã trở lại, chiên con … Ta thật sự hạnh phúc ... nhưng ta xin lỗi, kết thúc rồi ... mọi thứ, mọi thứ đã kết thúc … "
Ánh sáng đã biến mất khỏi đôi mắt Miria.
Không còn chút năng lượng nào trong cơ thể của cô, và chân tay cô buông xuống như không có sự sống.
... Đây là cảnh một cô gái tuyệt vọng, nhưng tại sao nó lại kích thích vê lờ.
"Onee-san, chuyện gì đã xảy ra … ?"
Tôi hỏi.
"Thực ra, tối qua ..."
Miria rất bối rối vì làm sao mà vị thánh lại hện lên và quở trách cô cách tân hóa.
- Nhân tiện, vị thánh đó thật sự là tôi.
Sử dụng Mirror được tăng cường mà tôi biến thành thánh nhân, tôi đã thả trôi Miria trên trời và bản thân mình bằng cách sử dụng phép thuật vốn có của vị thánh và tự mình la mắng cô ta.
Tất nhiên, biến đổi thành một vị thánh đã cạn kiệt tôi rất nhiều, và tôi đã gần như ngất xỉu - nhưng kết quả cho thấy.
“- Chị thật tuyệt vời onee-san!!”
Tôi nói với giọng vui vẻ.
"... T, tuyệt vời ...? … Những gì về nữ tu vô dụng này với các vấn đề truyền giáo là tuyệt vời ...? Ngay cả nữ thần yêu quý của ta đã trách mắng ta ... "
"Nữ thần đã trách mắng chị bởi vì cô ấy yêu chị, đúng không nào! Sensei cũng vậy, cô ấy không bao giờ trách mắng cô gái mà cô ấy không quan tâm! Miria, chị thật tuyệt vời!"
Tôi nắm chặt tay Miria.
"Nào, chúng ta hãy cố gắng thêm một thời gian nữa. Nếu chị bị mắng vì cách chị dạy, thì tại sao lại không thay đổi nó một chút? Em cũng sẽ làm việc chăm chỉ!"
Đuợc chứ? Tôi mỉm cười với Miria. Cô ấy nắm chặt lấy tay tôi.
"... Ah ... chiên con, nhóc thực sự là một đứa trẻ tuyệt vời ... Ta thật xấu hổ khi được một đứa trẻ như nhóc chỉ dạy ... Nhóc nói đúng, nó không phải là tất cả. Trên thực tế, nó chỉ mới bắt đầu."
Miria đứng dậy và ôm tôi mạnh mẽ.
"Ta sẽ thử … ! Chiên con, hãy ở bên cạnh ta một chút ... làm ơn, hãy ủng hộ con tym yếu đuối này … "
"Vâng!"
Tôi chôn mặt tôi vào ngực Miria, thưởng thức những quả bưởi mềm mại của cô ấy và cười khúc khích.
Miria đã bắt chước cách cha cô sống.
Con đường của đức tin nghiêm ngặt - không thay đổi cách của mình cho dù người khác nói gì, và thậm chí buộc người khác làm theo, và trở nên đơn độc.
Miria tin rằng đây là cách sống chính xác. Không ai có thể thay đổi được cô.
Tuy nhiên, cô ấy tất nhiên không thể bỏ qua những lời của Thánh nhân, và không thể không thay đổi.
Để có Miria, tôi cần mượn hình thái của vị thánh đó.
- Bắt đầu rồi.
Cuộc đời của Miria đã bắt đầu.
Thay đổi Miria, biến cô thành một cô gái bình thường.
Và cuối cùng, tôi sẽ có Miria.
"Tôi chắc chắn sẽ làm đầy nhà thờ này với các tín hữu!"
๖ۣۜDịch giả (solo): Phi Công Trẻ