«TN: Cảnh báo: Nghiêm cấm Minh Béo và đồng bọn vô đây.»
"Đứng thẳng lên! Lấy lại tư thế nhanh, vung kiếm bằng tất cả những gì cậu có đi Montavo! Thanh kiếm của cậu đang dao động! Đây là lý do tại sao cậu chỉ là con cá nhỏ trong câu chuyện của Yuutarou thôi! Mạnh mõe lên!"
"T, tôi phải làm những gì để có thể thành Nhân vật chính!?"
"Tất cả mọi thứ. Cuộc sống của cậu đang ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh. Cây kem của tôi ngày hôm qua đã hết và đó cũng là lỗi của cậu! Nếu không tập tành cho đàng hoàng thì coi chừng nát ass."
"Dafuk!?"
Vượt quá sức chịu đựng, Montavo cuối cùng ngã xuống mặt đất.
Hắn gác thanh kiếm bằng gỗ và hít thở.
Hắn có vẻ mệt mỏi nhưng tôi không thể hiện bất cứ sự thương xót nào.
"Oi oi Montavo ... Ai đã cho phép cậu thở vậy hả? Cậu có biết là Thế giới đang ngày càng trở nên ô nhiễm bởi hơi thở của cậu không hả? Cậu có biết suy nghĩ đến thế giới này không hả đồ khốn?"
"Ah~ Cậu thật vô tâm! Tôi cô đơn quá huhu."
Montavo bật khóc.
"Cậu định hành hạ thân xác cao’s quý’s thế nào mới hài lòng hả!?"
"Eh? Chắc cũng nhanh thôi, cỡ một hai ngày nữa. Cho đến khi cậu chết."(Ý là nó có thể sống khoảng two days nữa thôi á?? =)))))
"Đừng nói những lời nhẫn tâm như vậy mà!"
"Câm mồm, bây giờ thì đứng lên đi!!!!" Tôi nói trong khi tôi chĩa thanh kiếm ở phía sau của cổ Montavo.
Việc huấn luyện lại tiếp tục.(huấn cái qq, cải tạo thì có)
Montavo và tôi luyện tập với nhau - màn dạo kiếm của chúng tôi đã thu hút những người tò mò xung quanh.
Những người già và những bà nội trợ đã quan sát Montavo làm việc chăm chỉ.
Ánh mắt của họ đối với Montavo càng trở nên thương hại.
Đổ mồ hôi dù là một quý tộc. Những tin đồn nói rằng anh ta có một nhân vật xấu xa nhưng anh ta thực sự là một người làm việc nặng nhọc - Anh ta ngày càng trở nên nổi cmn tiếng.
Chúng tôi nghỉ ngơi và khán giả đông đảo quanh Montavo.
“Montavo, làm việc tốt nhé ~”
“Hôm nay cậu lại chăm chỉ nữa nhỉ.”
“Hãy đánh bại Yuutarou nào! Fighting!!!!”
“Cậu là một quý tộc nhưng lại là một anh chàng rất OK.”
“Tôi sẽ cổ vũ cho cậu khi đấu với Yuutarou.”
“Chai dồ, Montavo.”
Cùng với đồ ăn nhẹ, họ đã cho anh ta vài lời khuyến khích.
Khi nhận được những lời khích lệ đó, Montavo cúi đầu và nói "c, cảm ơn rất nhiều" với mỗi người trong số họ.
Trông có vẻ như anh ấy thực sự biết ơn họ.
Với một tâm trí mệt mỏi từ việc kỷ luật nghiêm khắc và công việc khó khăn, anh đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi những lời đánh giá cao.
Việc luyện tập khắc nghiệt như tra tấn + được động viên như U23 Việt Nam → Montavo được main chính là tôi cho lương thiện.(Trích “Ai cho tao lương thiện”)
Tôi khá ngạc nhiên khi hắn ta thay đổi nhanh như vậy.
Well, tôi là thiên tài mà đúng không.
Một cảm giác cơ bản của người mới làm quen với một công ty là như nhau.
Hiệu quả là ưu việt đối với ai đó như Montavo, người đang bị vắt kiệt sức và chỉ còn chút tự trọng cuối cùng.
Tuy nhiên, tôi không thể chỉ tiếp tục làm việc theo cách của họ.
Việc huấn luyện thực sự giờ mới bắt đầu.
"Giờ thì Montavo. Tôi sẽ gọi một huấn luyện viên cho cậu. Họ sẽ có trách nhiệm hướng dẫn cậu từ đây."
"Huấn luyện viên …?"
Montavo nhíu mày.
"Well, tôi sẽ gọi cho họ bây giờ, chờ ở đây."
Tôi chạy về phía một con hẻm và sử dụng Mirror.
Người tôi biến thành là một nữ nhân vật chính trong câu chuyện của Yuutarou - Lugindall Affyd.
Con gái cả của dòng họ hiệp sỹ Affyd nổi tiếng ở lục địa này. Một kiếm sĩ nổi tiếng.
Mục tiêu cuối cùng trong kế hoạch của tôi sau Kirisha.
"Bây giờ thì …"
Sau khi biến đổi thành Lugindall trong hẻm, tôi đã che mặt tôi bằng cái mũ trùm đầu mà tôi đã chuẩn bị.
Tôi tiến lại chỗ Montavo.
Montavo nhìn chằm chằm vào tôi.
Ngay cả với khuôn mặt đã censore, cơ thể của tôi rõ ràng là phụ nữ.
"Cô là người sẽ là huấn luyện viên cao quý và chân thành nhất của tôi ...? Một ngươi phụ nữ …? Cho tôi xin đi, đừng có đùa tôi nữa. Mặc dù tôi cao quý, hào phóng và sẵn sàng lắng nghe mọi người, tôi vẫn không có gì để học hỏi từ một người phụ nữ. Vâng, đó là một trường hợp khác nếu cô thực sự mạnh mẽ hơn tôi."
Fakku nano, không cố bố nên thế hả thằng nhóc.
"-"
Khi Lugindall, tôi rút ra một cái khăn từ thắt lưng của tôi và vung nó theo đường chéo.
"Cái ếu gì ..."
Sau một giây, vài sợi tóc trên đầu của Montavo bị cắt xén một cách bi thảm.
Tôi nhìn chằm chằm vào Montavo từ dưới mũ trùm đầu của tôi và hỏi bằng mắt.
- Không hài lòng ư?
"H, hiểu rồi ... cô thật mạnh mẽ. Montavo cao quý tôi đây sẽ nghe theo lời hướng dẫn của cô!!"
Đó là Montavo, một nhân vật phụ chính cmn gốc.
Với tư cách là Lugindall, tôi đã hướng dẫn Montavo.
Tôi hành Montavo ra bã bằng lưỡi dao nhanh của tôi.
Lý do tại sao tôi đào tạo Montavo bằng Lugindall, có một lý do xác định -
Những chuyện đó để sau đã, việc cần làm bây giờ là “luyện tập” cho Montavo cái đã.
"Dừng lại, STOP ... xin đừng chạm vào cái tôi cao quý và tinh tế của tôi ...!"
Ah~, thật thú vị khi bắt nạt tên nhóc này.
**
Sau khi hoàn thành đào tạo Montavo, tiếp theo tôi đi đến một ngôi nhà cổ trong thành phố.
Một căn nhà một tầng nhỏ mà tôi cho thuê vào hôm qua.
Tôi biến thành một người lính già và nằm trên giường.
Vết thương mà tôi nhận được từ việc che chắn cho Kirisha ngày hôm qua không nhiều nhưng tôi đã băng nó trông giống như nó lớn hơn thực tế.
"Nhưng mà không ngờ là vết thương vẫn bị kèm theo khi chuyển đổi ..."
Khi tôi sử dụng Mirror thì vết thương của tôi vẫn còn.
Nhưng không phải tất cả.
Ví dụ, nếu tôi nhận 100 thiệt hại ở hình dạng A.
Khi tôi biến thành B, 30% thiệt hại bị chuyển qua. Chỉ có 30%.
Sau đó, khi tôi biến đổi trở lại thành A, thiệt hại vẫn là 100.
Điều đó có nghĩa là bây giờ tôi trở lại làm người lính cũ, vết thương từ hôm qua rõ ràng ở đó.
"Uuuu ..."
Trong khi nhấn vào cánh tay đau khổ của tôi, tôi lăn trên giường và chờ đợi -
"Cụ ơi! Kirisha đang ở đây desuyo~!"
Một giọng nói dễ thương đến với tôi từ phía bên kia của cánh cửa.
"Ồ, thiên thần bé nhỏ của cụ, bóe đã đến. Vào đây với cụ nào."
Sau khi nghe tôi nói, cánh cửa mở ra, và thiên thật bỗng xuất hiện, không, khuôn mặt của Kirisha xuất hiện.
"Cụ ơi, bóe đến chơi nè desuyo~!"
Haah ... thật đáng yêu.
Thiên thần, ý tôi là, Kirisha đang đứng cạnh giường ngủ của tôi.
"Kể từ khi Kirisha ở đây cụ sẽ ổn thôi desuyo! Kirisha sẽ chăm sóc cụ!"(Méo hiểu sao thấy nguy hiểm cho bóe vl)
"Ah, không cần phải vậy đâu mà ... nhưng dù sao đi nữa, cảm ơn cô bé. Thật thoải mái."
"Hehem, để việc quét nhà, giặt đồ, mọi thứ cho bóe desuyo ! Kỹ năng làm việc nhà của bóe là một trong những điều bình thường! Kirisha rèn giũa hình tượng của mình mỗi ngày desuyo!"
"Cụ hiểu rồi, rèn giũa hình tượng ..."
"Nhưng trước đó Kirisha muốn được nuông chiều một chút desuyo~~~"
Kirisha leo lên trên giường.
"Ehehe. Papa ~ ♡ "
Kirisha ngủ trong vòng tay tôi.
Haaah ... đáng yêu quá ~ ♡
Tôi đã lên kế hoạch, Kirisha đã tìm kiếm một người cha trong tôi.
Đó là để làm sâu sắc thêm cảm giác này mà tôi biến thành một người đàn ông lớn tuổi bằng cha cô.
Với người cha thực sự bị cuốn hút bởi các chị em gái của cô, không có ai khác ngoài tôi để nuông chiều cô.
"Kia kia. Hãy cùng nhau ngủ cùng nhau."
Tôi xoa lên trán Kirisha nhẹ nhàng và bóe nhắm mắt lại tận hưởng.
Giống như vậy, Kirisha bắt đầu ngủ.
Cô ấy tin tưởng tôi.
Tôi muốn bảo vệ cô ấy.
Vâng, và bây giờ và -
"........."
Tôi nâng cái váy ngủ của Kirisha.
Chân trắng như thủy tinh và pantsu màu trắng. Thiện tai thiện tai.
Mặc dù cô bé rất ngây thơ, nhưng khi bị vén váy lên như thế này, trông sệch xy vờ lờ ...
Hôm nay, đồ lót của cô lại cắn vào những phần quan trọng của cô một lần nữa.
Tôi dịch chân của Kirisha ra một chút và kéo luôn cái pantsu xuống.
Thiên đường là đây man.
"......... fuuh"
Chúng ta hãy dừng lại ở đây hôm nay, tôi đã thuyết phục bản thân mình.
Chẳng cần phải vội vàng, dù sao Kirisha sẽ là của tôi.
Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của Kirisha, tôi ngủ thiếp đi với cô ấy.