Kích thước của nó nhỏ hơn so với những con troll mà Yu IlHan đã săn lùng. Chiều cao của nó khoảng 2,5m? Hơn nữa, thân hình mỏng manh của nó trông yếu đến mức nó có thể thổi bay chỉ bằng hơi thở.
Tuy nhiên, sức mạnh thực sự của nó không giống như vậy.
Cơ thể của nó ẩn dưới cái mũ trùm đen có một sức mạnh to lớn có thể dễ dàng làm cho cả Trùm Troll Vùng Cao Nguyên quỳ gối, và lưỡi hái đen lướt qua Yu IlHan như thể muốn cắt đứt cái cổ anh.
Nếu mục tiêu đầu tiên là Yu IlHan thì anh khó có thể nhận ra nó được. Tất nhiên, vì nó không thể nhìn thấy anh ta, nên nó đã tấn công Erta.
[Đây là một dạng đột biến không xác định, nó là sự xuất hiện của những cá thể khi những con quái vật ăn thịt lẫn nhau! Thật may mắn là nó chưa phát triển đầy đủ, nhưng hành động của nó không thể đoán trước được nên hãy cẩn thận!]
"Hiểu rồi."
Yu IlHan trả lời ngắn gọn và di chuyển cơ thể. Anh không còn làm trò tiếu lâm nữa, có nghĩa là tình huống này không hề đơn giản.
Vũ khí mạnh nhất mà anh có, Súng Đại Đinh, đã bị phá hủy, và vũ khí mạnh nhất sau đó chỉ là Hắc Thương Sát Thần.
Bộ giáp của anh có một khả năng đặc biệt, nhưng bây giờ hiệu ứng của một cuộc tấn công bất ngờ đã biến mất, nhưng không có lợi thế nào khác ngoài sức mạnh phòng thủ vững chắc của nó. Mặc dù không phải là một thời gian ngắn đã trôi qua kể từ khi Trái Đất trải qua Đại Biến Động, đây là cuộc khủng hoảng lớn nhất mà anh đã gặp cho đến nay.
{Hồ sơ!}
Hồ sơ cái con mẹ mày! Ai đó thậm chí còn nghĩ rằng đó là từ duy nhất mà nó biết. Với tiếng hét của nó, Yu IlHan không nghĩ rằng có thể ngăn chặn các lưỡi hái đang lao đến, và anh đành phải né.
Anh đã thấy kết quả của đòn tấn công đáng sợ của nó, anh biết rất rõ. Yu IlHan không thể thắng được chỉ với sức mạnh. Điều đó không thay đổi ngay cả khi anh kích hoạt Sức Mạnh Vô Địch.
Tuy nhiên, nếu ai đó nói Yu IlHan không thể đánh bại nó, anh ấy sẽ cười vào mặt người đó. Những gì Yu IlHan đã tập luyện cả một thiên niên kỉ là kĩ thuật võ thuật chứ không phải kĩ năng, cấp độ, hoặc sức mạnh của anh ta.
Thời điểm này sẽ trở thành khoảnh khắc mà khả năng thực sự của anh được bộc lộ.
{Ngươi rất nhanh. Đưa cả điều đó cho ta!}
"Fuu."
Yu IlHan không vội vàng tấn công nó. Nếu đó là tình huống mà anh áp đảo kẻ địch, thì cuộc tấn công tốt nhất là đè bẹp với sức mạnh, nhưng đối mặt với một đối thủ mạnh mẽ, vững chắc, và hơn thế nữa, không thể đoán trước, anh phải nhìn thấu đối thủ trước.
{Ngươiiiiiiii!}
"Đến với ta nào. Đúng rồi, đến đây. "
Yu IlHan chế nhạo và di chuyển cơ thể của mình trở lại. Thân thể của nó, và khu vực di chuyển, bán kính của các cuộc tấn công, sức mạnh phía sau nó, xác suất thay đổi - anh đã nhìn thấu tất cả chúng.
Lưỡi hái của nó đã được xoay quanh vài lần như để phản ánh sự điên cuồng của nó, nhưng nó không thể bắt Yu IlHan. Yu IlHan đã cố gắng hết sức để nhìn qua nó với đôi mắt mở rộng.
Ngay lúc đó, Erta hét lên một cách hoảng hốt.
[Yu IlHan, đó là ma thuật!]
"Tch."
Sẽ tốt như thế nào nếu mọi chuyện tiếp tục là một trận chiến vật lí? Tuy nhiên, thực tế không phải là dễ dàng. Sức mạnh chiến đấu của nó bao gồm ma thuật, thứ mà Yu IlHan vẫn chưa biết đến!
[Từ phía dưới!]
"Hup!"
Trong khi hét lên, Yu IlHan đá vào mặt đất. Tuy nhiên, anh không nghĩ đòn tấn công nó kết thúc đơn giản như vậy, ắt hẳn còn điều gì đó.
Như anh đã mong đợi, ngay lập tức sau khi anh rời khỏi nơi đó, một chiếc gai phát ra luồng hào quang đen đã bắn lên từ mặt đất và tách ra trong không khí. Đồng thời, thân xác chính của con quái vật cũng tấn công Yu IlHan.
"Rất tốt khi phương thức tấn công của nó khá rõ ràng."
Rất may mắn là trình độ chế tạo vũ khí của nó rất thấp so với ước tính của tôi - nghĩ bằng cả trái tim, Yu IlHan bước nhẹ nhàng xuống đất để tránh lưỡi hái tử thần.
Nhờ đó, một chiếc gai đen đã va vào áo giáp của anh, nhưng may mắn thay, sức mạnh phòng thủ cao của áo giáp đã chặn đòn tấn công.
{Hồ sơơơơơơơ!}
Con quái vật điên cuồng rống lên trong khi xoay lưỡi hái khắp nơi. Tất cả những đòn tấn công đó trở thành những lưỡi dao gió và tấn công Yu IlHan!
Mỗi khi vũ khí bị quay lại, Yu IlHan di chuyển cơ thể của mình theo quỹ đạo mà anh đã nhìn thấy và chạy về phía trước. Nếu không, anh sẽ phải chịu đòn tấn công từ chiếc gai phía sau lưng!
"Ăn cái này trước đã!"
Ngay sau khi lưỡi hái chém theo đường chéo sang bên phải, Yu IlHan đánh cây thương trong khi chạy vào tiếp cận nó. Quan sát kĩ hơn, ta có thể thấy đòn tấn công của nó quá chính xác. Nên đó là việc cần thiết đối với anh để hạn chế các di chuyển của nó bằng cách tấn công.
Chênh lệch nhau đến 100 cấp độ. Đòn tấn công bằng ngọn thương của anh, vốn ban đầu không chắc có thể làm nó tổn thương, phải nói đó là phép lạ, sự kết hợp giữa kĩ thuật tuyệt vời và vũ khí hoàn hảo.
Cây thương đến và làm tổn thương cơ thể vật lí đã được ẩn một cách hoàn hảo đằng sau chiếc áo đen bằng cách đâm xuyên qua nó!
Chí mạng |
{Kuaak!}
"Đó là một đòn chí mạng, nhưng nó chỉ có nhiêu đó sao?"
Chậc lưỡi, anh di chuyển cơ thể. Tuy nhiên, anh đã đạt được một chút kết quả, những lưỡi dao gió dừng lại sau khi bị tấn công và nó có chút choáng váng nhẹ.
Yu IlHan ngay lập tức di chuyển ngược trở lại và chỉnh lại tư thế. Anh vung thương để vẩy đi những vết đen bám vào đầu giáo, đứng vào vị trí chuẩn bị, anh thở một hơi dài.
{Yếu, ngươi yếu. Ngươi yếu nhưng mạnh. Đưa hồ sơ của ngươi cho ta!}
"Ta biết ngươi sẽ nói thế mà."
Những chiếc gai bắn lên từ mặt đất, và lưỡi hái của nó không xoay hết một vòng nhưng lại tạo ra những lưỡi dao gió. Yu IlHan cảm thấy như anh đang chơi một trò chơi bắn súng ác mộng, mà anh từng chơi, nhưng lại là trong hiện thực.
Vào những thời điểm đó, một sai lầm nhỏ đã dẫn tới việc máy bay của anh phát nổ, và bây giờ, nếu phạm sai lầm, cơ thể của anh sẽ bị cắt đôi.
"Nhận đòn này đi!"
{Kuaaak!}
Tập trung cực độ, giống như khi anh làm cây thương thép, Yu IlHan di chuyển cơ thể. Anh an toàn đi xuyên qua lễ hội của những đòn đánh, và tấn công tử thần một lần nữa, và sau khi xác nhận rằng anh đã gây ra một số sát thương, anh sẽ rút lui.
Anh sẽ phớt lờ một vài chiếc gai tấn công vào bộ giáp, tránh lưỡi dao gió và lưỡi hái bằng cách nào đó, và tấn công.
Một đòn chí mạng sẽ cho phép anh có một cơ hội khác để tấn công do điểm yếu của nó bị phơi bày, nhưng nếu không anh sẽ rút lui mà không hối tiếc. Tất cả các hành động của anh được lặp lại như đã được thiết lập trước tử thần.
Từng chút một, nhưng chắc chắn, anh có thể thấy thiệt hại tích tụ trên tử thần. Mũ trùm đầu của nó ngày càng rách nát, và cơ thể vật lí bị thương của nó tràn ra những hào quang đen.
Thật không thể tin nổi, Yu IlHan đã nhìn thấy qua tất cả các kiểu tấn công và quỹ đạo của nó.
[Thật đáng kinh ngạc.]
Erta vô thức lẩm bẩm, nhưng cô kịp che miệng lại. Đó là vì cô ấy sợ rằng mình có thể làm Yu IlHan mất tập trung.
Tích lũy kĩ năng và sử dụng chúng tốt trong thực chiến là hoàn toàn khác nhau. Chẳng phải các kỳ thi tuyển sinh đại học cũng giống thế? Một số có thể mang lại thành tích nhiều hơn bình thường, trong khi một số sẽ đạt được một kết quả thảm hại do lo lắng.
Yu IlHan cũng đã từng vậy. Anh đã học chính xác những gì cần học và biết tất cả những gì cần biết. Nhưng khi trở nên lo lắng, không tin tưởng vào bản thân đã làm mọi thứ trở nên tồi tệ. Liệu có ai đó có thể giúp anh lấy lại sự tự tin của mình? Dù sao anh cũng chỉ là một gã cô độc mà thôi.
Và thế, anh cố không nghĩ về nó. Không bận tâm dù người khác có đánh giá thế nào. Không tự lừa dối rằng mình yếu đuối, rằng mình không thể làm được. Tất cả anh cần làm, chỉ là tin tưởng vào khả năng của chính mình mà thôi.
Tình hình hiện tại cũng không khác là mấy. Anh ấy sẽ chết nếu không thể đưa ra tất cả những kĩ thuật mà anh đã tích lũy được, vì vậy Yu IlHan đã di chuyển hết sức mình.
Không ai có thể lắng nghe những lời bào chữa của anh, vậy nên anh không cần bào chữa cho bất cứ ai.
{Kuaaaa, đau đớn. Cơ thể đang cháy. Có phải ngươi yếu nhưng mạnh mẽ? Cho ta hồ sơ của ngươi. Giải thích cho ta. Ta muốn biết. Ta muốn hồ sơ. Hồ sơ, HỒSƠHỒSƠHỒSƠHỒSƠHỒSƠ!}
"Heh!"
Khi số vết thương tăng lên trên cơ thể của nó, độ chính xác của những cú vung lưỡi hái đã trở nên thấp hơn, nhưng thay vào đó, tốc độ và sức mạnh hủy diệt của nó tăng lên. Lưỡi dao gió không biến mất, và tấn công hai lần bằng cách trở lại cùng một con đường khi đạt đến một khoảng cách nhất định, và những chiếc gai từ mặt đất trở nên dày hơn với số lượng tăng lên.
Bất kể Yu IlHan đã nhìn thấu hoàn hảo con quái vật như thế nào, anh vẫn không thể chặn mọi đòn tấn công của nó. Những đòn tấn công tăng lên trên áo giáp, và ngay cả mũ giáp của anh và mặt nạ bên trong cũng có vết trầy xước. Nếu tất cả các trang bị bảo vệ của anh bị hỏng, thì anh sẽ không thể chịu đựng được lâu.
Nó thực sự là những lưỡi dao khó chịu. Yu IlHan có thể cảm nhận được sức mạnh của mana, điều mà anh không thể làm với Kang HaJin.
"Đệt, tôi chắc chắn sẽ sử dụng mana!"
{HỒ SƠƠƠƠƠƠ!}
Anh ấy không thể bị đánh bại như thế này. Anh phải đưa ra một đòn tấn công duy nhất có thể thay đổi tình hình ngay cả khi nó nguy hiểm!
Yu IlHan đạp xuống đất, lờ đi những gai nhọn, tránh lưỡi dao gió, hạ những đòn tấn công của lưỡi hái và đâm mũi thương ngay vào mặt con quái.
Chí mạng. |
{Kyaaaak!}
Ngay lúc đó, một chiếc gai khổng lồ bắn ra từ bên trong áo choàng của nó. Điều này chưa bao giờ có trong hành vi của nó cho đến bây giờ, vì vậy đòn tấn công này không phải là điều anh đã dự đoán.
Hơn nữa, mục tiêu của nó là Erta đứng trên đầu Yu IlHan!
Hoảng hốt, Yu IlHan di chuyển cơ thể của mình. Trong quá trình đó, cánh tay anh bị trúng đòn, và áo giáp ở phần đó bị cắt ra như giấy.
"Nó đau đấy!"
[Cậu ổn chứ!?]
"Tôi ổn!"
Tôi thường bị đau. Không sao, tôi quen rồi! - Yu IlHan lẩm bẩm như thể thôi miên và rút lui.
Từ vết thương của anh, máu đỏ chảy giọt ra và nhuộm đỏ vùng đất. Điều nghiêm trọng hơn là phần bị thương đang dần đen lại.
[Thậm chí kháng chất cực độc cũng không thể chặn ...... Không, là nguyền rủa. Đòn tấn công của nó có một sức mạnh khủng khiếp của lời nguyền ở trong đó!]
"Cô sẽ làm gì đó nếu tôi sống được, phải không?"
[Tất nhiên. Thay vì thế, Yu IlHan, tôi nghĩ tôi không ở đây thì sẽ có thể giúp cậu.]
"……Cô sẽ ổn chứ?"
Vì một lý do nào đó, quái vật đã phản ứng lại với Erta hơn là Yu IlHan.. Erta chắc chắn nhận ra rằng mục tiêu tấn công chính là cô.
Và nếu Yu IlHan bị thương trong khi bảo vệ cô ấy, Erta sẽ không thể chịu đựng được điều đó. (Trans: Yêu lắm, thương lắm mà xa lắm :)))) )
Tuy nhiên, Yu IlHan đã lo lắng cho cô ấy khi rời khỏi anh. Vì một lý do nào đó, cô thậm chí còn không thể sử dụng sức mạnh thiên thần đã bị hạn chế.
Đặc điểm đặc biệt của dungeon này đã tấn công cô ấy. Cô ấy không biết đó là gì, và làm thế nào để tránh nó. Sự dữ dội bất hợp lý đó đã tấn công cô ấy.
[Tôi là một sự tồn tại cao hơn. Cậu không cần lo lắng.]
Nhìn thấy lo lắng của Yu IlHan, Erta can đảm nói trước khi rời đi. Vào lúc đó, lưỡi hái tử thần nhắm vào cô ấy, nhưng cả Erta và Yu IlHan đã dự đoán điều đó.
Cùng lúc cô tránh nó, Yu IlHan đánh vào vai con quái. Đó là một đòn tấn công khủng khiếp kéo kẻ hung bạo ra xa cô ấy.
Chí mạng. |
{Kyaaak!}
"Cô sẽ biết nếu nó chết đúng không? Đi đi."
[Yu IlHan, đừng chết.]
Để lại những lời đó, Erta bay đi như mũi tên. Yu IlHan cũng nhận ra sau khi nhìn thấy cô ấy bay đến một địa điểm nhất định mà không do dự. Đó không phải là cô ấy đã rời đi chỉ để giảm bớt gánh nặng của Yu IlHan trên chiến trường.
Sau khi tiễn cô đi, Yu IlHan phải đối mặt với tử thần. Như thực tế cảm giác trên cánh tay bị nguyền rủa của anh biến mất làm anh lo lắng, Yu IlHan lại không cảm thấy sợ một cách kì lạ.
Làm thế nào? Anh tự hỏi và nhận ra. Đó là một lý do thực sự đơn giản.
"Vâng, chắc do ăn ở!"
Anh ấy đang đùa - có nghĩa là anh vẫn có thể làm được.
Yu IlHan thổi bay tất cả nỗi đau và lo lắng với một nụ cười, và đối mặt với tử thần, kẻ đã trở nên điên rồ hơn sau khi Erta rời đi.
Rồi anh lao vào cơn bão mana, nơi cái chết trú ngụ.
Lời tác giả
Ngay bây giờ,?: "Lối thoát đã biến mấtttttttt!?"