Chương 53: Con gái của lãnh chúa mong muốn một thế giới rộng lớn 16


"Em đang ngủ mà Motoky... Tại sao lại đánh thức em sớm zậyyyy. Thật độc ác ... Em chỉ ngủ được trong 8 tiếng mà thôi ... "(just 8 hours)

"Từng đó là quá đủ rồi đó máaaaaa ... Dù sao đi nữa, đi thôi."

Tôi đưa Liu, người đang mang vẻ mặt buồn ngủ, tiến vào khu rừng Schackna.

Chúng tôi rẽ lá và tiến sâu vào khu rừng.

"Uu ... Motoki là một con quỷ. Nhưng mà anh có gu harem cũng hơi lạ ha, Motoki. Suốt ngày anh chỉ biết ve vãn bé loli rồi đến câu chuyện tình cảm động với Montavo. Thật đáng khâm phục."

"Mặc dù tất cả những gì anh làm là công việc ban đầu anh đã làm việc rất nhiều trên Trái đất. Bận rộn và không ngủ là điều quá quen thuộc với anh."

"Ồ, anh là một trong những người tự hào về việc thiếu ngủ. Hãy thử làm cho nó trở thành châm ngôn nổi tiếng của Trái Đất, [Tôi chưa được ngủ]."(Chắc là trò đùa gì đó của ngta)

"Tự hào về việc mất ngủ ... nó vẫn ổn cả trong khi em có thể tự hào về nó. Những người thực sự thiếu ngủ sẽ im lặng với đôi mắt cá chết. Đến cuối cùng mở miệng họ sẽ nói [Bạn gọi công ty của chúng tôi là một công ty độc ác, nhưng chúng tôi thực sự cho nhân viên của chúng tôi 100 ngày để nghỉ một năm], bao gồm cả công ty của họ."

"Vâng, mọi người cần phải có được 360 ngày nghỉ một năm hoặc hơn nữa."

"Đó là thất nghiệp nè gái."

Trong khi nói chuyện theo cách đó, chúng tôi cuối cùng đã đến được nơi cần đến.

"Giờ thì, chúng ta hãy bắt đầu thôi."

- Tôi muốn trở thành anh ấy.

Tôi sử dụng Mirror và biến thành một kiếm sĩ tóc vàng.

Tôi rút thanh gươm trên eo của tôi.

"Này Liu, hãy thử giữ thanh gươm này."

"Hm? Được rồi. Đó là một thanh kiếm thực sự ngầu, mặc dù. Nó khiến em giống một tên chuunni heaAAAAAAARGH ... !! "

Ngay khi Liu cầm thanh gươm, nó đã giải phóng các cuộc tấn công bằng điện vào cô.

Liu bị điện giật và ngất đi.

"Ngay cả một bản sao có tên là thanh kiếm cũng chọn chủ nhân của nó, huh ..."

Tôi đã biến đổi thành một kiếm sĩ nổi tiếng mà tôi đã nhìn thấy ở Coura trước đây.

Thanh kiếm của kiếm sĩ nổi tiếng tất nhiên là thanh kiếm có tên - nó chọn người nắm giữ nó. 

Thanh gươm quyết định rằng Liu là [Out!]. Giống như một trọng tài nổi tiếng.

"Hey Liu, thức dậy nào."

Tôi chọc má của Liu.

Ah, cô tỉnh dậy rồi.

"... Tôi là ai? Đây là đâu? Cái quần què gì vừa xảy ra vậy!! Đây là cách anh đối xử với người vợ hợp pháp của anh hả! Anh muốn loại bỏ em để đi lăng nhăng!? "

"Bình tĩnh, bình tĩnh, anh yêu em thật lòng mà, đồ ngốc. - Thực ra, anh đang tìm một thanh gươm mà anh có thể cho Montavo. Một thanh gươm có tên gọi phù hợp để cho Montavo nắm giữ."

"Thanh gươm của Montavo ...? Nhưng nó có liên quan gì đến ...! "

"Theo quan điểm của anh, em và Montavo đều như nhau khi nói đến chiến đấu. Một thanh kiếm em có thể sử dụng có nghĩa là Montavo cũng có thể sử dụng nó. Nói cách khác -"

"Haha. Nói cách khác, anh đang sử dụng em như một con chuột bạch, đúng là imma make ya pay fer this ya better grit yer teeth ya bastard !! "(ai hép t vs)

Liu-chan bắt đầu bật mode Berserker.(hóa chaos cmnr)

Điều này sẽ khá mất thời gian ... 

Tôi không muốn lãng phí bất kỳ giây phút nào vì vậy tôi quyết định bỏ niềm tự hào của tôi.

Tôi quỳ xuống và ôm lấy eo Liu.

"Này Liu ... Anh xin em. Anh, không có ai phải dựa vào ngoài em. Tôi sẽ thưởng lớn cho em khi thành công ... "

"Thật chứ ...? "

"Trông anh có giống đang lừa không?"(Giống vl)

"Éo mới lạ ... Ah geez! Được rồi, em sẽ làm chuột bạch cho anh hay gì đó cũng được!"

"Cảm ơn Liu!"

Mặc dù tôi đã làm tất cả những gì giống như một người đàn ông vô dụng, Liu thực sự cũng là người mẹ hơn người bình thường.

Sau khi tất cả đã nói và làm xong, cô ấy cơ bản lắng nghe những gì tôi nói. 

Oh my god, Liu có tài năng tuyệt vời như một người bạn tình ...

"Giờ thì Liu, hãy thử cầm thanh kiếm tiếp theo."

Tôi biến thành một orc tóc đỏ và lấy ra một thanh kiếm từ vỏ sau lưng tôi. 

Tôi đưa nó cho Liu.

"Ugh ... Em có cảm giác xấu về nó IEEEAAAAOOOUUUUWWW ... !?"

Liu bị đốt cháy.

**

Ba mươi phút trôi qua và tôi biến đổi thành tất cả các kiếm sĩ nổi tiếng mà tôi biết và Liu đã cầm thanh kiếm được đặt tên của họ.

Tuy nhiên kết quả là một thất bại hoàn toàn. 

Liu không thể sử dụng bất kỳ thanh kiếm nào, có nghĩa là Montavo cũng không thể.

"Anh nên làm gì bây giờ …"

Kế hoạch giải thoát cho Montavo khỏi chấn thương của anh ta và bắt anh ta trở thành "Nhân vật chính" đã gần như sụp đổ.

Nhưng tôi không thể giải quyết vấn đề này. 

Tôi không có vũ khí nào để cho anh ta. 

Một thanh kiếm anh ta có thể đánh bại Yuutarou.

Một thanh gươm sẽ không được sử dụng nhưng nếu tôi đưa cho anh ta một thanh kiếm có tên thì anh ấy sẽ giống như Liu bây giờ.

 

Nhưng dù sao, chúng ta hãy để nó sang một bên bây giờ -

"Liu, em ổn chứ?"

Sau khi nhận tất cả các loại tấn công từ thanh kiếm, Liu đang ở trong tình trạng khá “hot”. 

Quần áo của cô bị rách nát, và không có ánh sáng trong mắt cô. 

Hmm, khá quyến zũ đó ... chúng ta hãy làm lại vài lần nữa.

"... Ugh ... thật khủng khiếp ..."

Liu từ từ đứng lên. 

Một bên ngực của cô ấy đã lộ ra, nhưng mà chắc không cần nói đâu nhỉ.

"... Nhưng Motoki, Mirror của anh thật tuyệt vời, huh. Nó thậm chí có thể tái sản xuất những gì mà người đó có. - có nghĩa là ... anh có thể biến đổi thành một người giàu có và bán những thứ của mình với một khoản tiền mặt tốt, đúng không nào! Đây sẽ là một việc kinh doanh lớn!"

Liu năng động hẳn ra khi nói về tiền.

Tuy nhiên -

"Không, chúng ta không thể làm điều đó. Ngay khi anh chuyển đổi trở lại, tất cả những điều anh nhận được khi chuyển đổi sẽ biến mất. Chúng ta không thể bán những thứ sẽ biến mất sau đó."

"Huh? Nếu nó biến mất khi đã được bán thì không có vấn đề, phải không? "

"......"

Đó là lừa đảo.

**

Một khi Liu và tôi trở về từ khi rừng (tôi cũng đã thử cảm giác hoang dã với Liu ở trong rừng), tôi ngay lập tức đi đến nhà riêng, chơi với Kirisha và Ruby (đã làm với Ruby một lần sau khi Kirisha trở về nhà).

- Sau đó, đêm đến.

Như thường lệ, tôi đi đến nơi họp mặt Montavo.

Đầu tiên tôi đã hành Montavo ra bã khi biến thành Kai, rồi tiếp tục huấn luyện cậu ấy với Lugindall.

Montavo đang tốt hơn gần đây, hắn không cảm thấy mệt mỏi nữa. 

Tất cả đã diễn ra suôn sẻ và khoảng một giờ trước bình minh, toàn bộ khóa đào tạo đã được thực hiện.

Một nơi mà Montavo không nhìn thấy, tôi chuyển từ Lugindall trở lại Kai.

"Bây giờ Montavo, chúng ta hãy đi thăm mộ ngày hôm nay. Đi xin lỗi Phryne."

"... Tôi, tôi không muốn! Chúng ta sẽ đi vào ngày khác được chứ ...! Quý tộc như tôi không có nhiều thời gian rảnh như vậy- "

"KHÔNG! Chúng ta sẽ đến đó để xin lỗi hôm nay!"

Tôi nắm chặt lấy cánh tay Montavo và kéo cậu ta xuống nghĩa trang.

Montavo tránh ánh nhìn từ ngôi mộ của Phryne nên tôi túm lấy đầu và ép cậu ta cúi đầu.

Montavo để sư phụ của mình là Phryne chết để bảo vệ bản thân. 

Anh không đưa người thầy đáng kính của mình đến bệnh viện mà lại nhốt trong phòng.

Anh đã hối hận kể từ đó.

"Này Montavo, nếu Phryne đang nhờ cậu giúp đỡ, cậu sẽ làm đúng không?"

"... Anh đang nói cái éo gì thế? Phryne đã chết rồi! Người chết không đòi hỏi sự giúp đỡ ... thậm chí với chính bản thân tôi, người điều khiển cả thế giới!"

"Yeah, tôi cho là vậy. Cậu sẽ không gặp lại người chết."

Bình thường thì sẽ như vậy.