Chương 2: Sai lầm của Vương quốc - Phần III

Khoảng cách giữa những kỵ sĩ và dân làng chỉ còn dưới 500 mét.

Những khuôn mặt của người dân bị tê cứng bởi nỗi sợ và họ bỏ chạy trong tuyệt vọng.

Những thanh kiếm đã được rút ra là dấu hiệu sắp đến của bữa tiệc đồ tể. Giữa đám đông .Sớm thôi, sẽ có một Gim khác……Trong đám đông chạy trốn có một người phụ nữ với ngoại hình ưa hình. Tưởng tượng đến bi kịch tương lai sắp xảy đến với những con mồi của hắn, một nụ cười nở ra trên khuôn mặt của Jove.


「Xông lênnnnnnn──────‼!」

「UOOOooooooo‼!」


Binh đoàn kỵ sĩ tăng tốc những con ngựa của chúng lên hơn nữa và tạo ra một cơn mây bụi trong lúc phóng về phía trước.


「── Đội Trưởng! Có gì đó phát sáng trên trời!」


Bất thình lình, một bộ hạ với thị lực tốt nhất trong binh đoàn hét lên và chỉ lên trời.


「Hah?…… Cái gì đây !?」


Khi Jove nhìn lên trời, một cây quang thương bay thẳng tới chỗ chúng.

── Quá nhanh!

Với bản năng của hắn đang cảnh báo nguy hiểm, hắn ghì dây cương và kêu lên trong lúc thực hiện hành động né tránh.


「Né nó ra!!!」


Cây quang thương xuyên qua Sư đoàn Kỵ Binh số 15 của Ưng Kỵ Sĩ Đoàn và chúng không thể né tránh.


✦✧✦✧✦


Parun cảm thấy như đang nằm mơ vậy.

Ngay sau khi cậu hét lên với Thiên đường, một cây quang thương bay ngang qua cậu.

Tia sáng bùng nổ ngay gần binh sĩ của Louria, là ngay lập tức, một tiếng sấm xé tai ầm lên và sóng xung xích đẩy văng mọi thứ xung quanh.


「Wuuaaaa‼」


Đất văng tung tóe khắp nơi như thể tự bản thân mặt đất bị vỡ ra, ngay cả những binh sĩ của Louria nằm ngoài bán kính vụ nổ cũng ngã xuống cùng với ngựa của chúng

Như thể Cơn thịnh nộ của Thần vẫn chưa thỏa mãn, những cây Quang Thương liên tục rơi xuống như mưa.

Những vệt sáng lóe lên, những tiếng sấm gầm vang dội.

Cùng với ngọn lửa bùng nổ dữ dội, mặt đất bị đốt cháy thành than.

「Bi-……binh sĩ Louria đang chạy tán loạn !!」

「Ch-chuyện gì đang diễn ra vậy!?」


Ai đó hét lên.

Những binh sĩ đang sợ hãi và khiếp đảm của Louria chạy toán loạn khắp mọi hướng, hàng quân của chúng hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.

Những kỵ binh đang chạy toán loạn ở phía trước bị tấn công bởi một cây Quang Thương khác.

Với sức mạnh có thể lật tung cả mặt đất lên, đội kỵ binh bị nhấn chìm bởi sóng xung kích và bị thổi bay thành từng mảnh cùng với ngựa của chúng.


✦✧✦✧✦


「Chết tiệt !! Cái *éo gì vậy !!」


Jove Xích Nhãn nhìn lên bầu trời.

Một hiện tượng mà chúng không thể nào hiểu nổi xảy ra ngay trước mắt chúng. Những vật thể vô cơ màu đen và thanh mảnh lướt trên bầu trời trong khi phóng ra những tiếng gầm xoắn rít. Mỗi lần nó phát ra ánh sáng, đồng đội của anh bị thổi bay thành từng mảnh bởi một vụ nổ tàn bạo.

Kẻ thù ở trên bầu trời, và bọn họ không có phương tiện nào để đánh trả từ mặt đất.


「Lũ khốn! Thế này là chơi xấu!」(LUL?)


Jove và những tên cấp dưới còn sống sót cố gắng quay trở lại căn cứ của chúng―――


「Eh……?」


Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt hắn thấy được cảnh bản thân và ngựa của hắn bị xé thành từng mảnh. Jove Xích Nhãn bị đập vỡ thành từng mảnh bởi một quả tên lửa đến từ trực thăng chiến đấu của JGSDF, 『AH-1S Cobra』.

Sư Đoàn Kỵ binh số 15 thuộc Ưng Kỵ Sĩ Đoàn đã bị tiêu diệt chỉ trong giây lát.


✦✧✦✧✦


Rất lâu trước đó, có vô số những chiếc thuyền bay xuất hiện trên bầy trời phía Đông.

Trong khi tạo ra những tiếng rít sợ hãi, những vật thể đó, thứ đã niệm ra ma thuật khổng lồ có thể nướng chín mặt đất, băng qua dân làng với một tốc độ rất lớn. Những ngọn gió hung tợn thổi ra ở bên dưới những vật thể to lớn đó, những cơn gió mạnh mẽ dữ dội làm tăng thêm nỗi sợ của dân làng.

Parun nhìn vào những vật thể đó.

Cậu bị say đắm bởi những chiếc thuyền huyền bí với nhiều hình dạng khác nhau, rồi cậu nhận ra trên mỗi thân thuyền đều có một vòng tròn màu đỏ như mặt trời được vẽ lên đó.


(―――! Mặt trời? Có một hình vẽ biểu tượng mặt trời‼ Vậy là Sử giả của Thần mặt trời thực sự đã xuất hiện‼)


Những chiếc thuyền bay với những tấm kim loại dài quay vòng lại và hạ cánh xuống mặt đất, và cánh cửa ở phía bên thân của nó mở ra, tại đó có những người mặc những bộ đồ màu xanh bước xuống từ trên thuyền.


「Đó là ai? Những con người với bộ đồ xanh bẩn thỉu đó?」(LUL?)

「Nhìn họ không giống như những binh sĩ, nhưng…… danh tính của họ là gì?」


Những người dân làng được cứu thoát khỏi binh sĩ Vương quốc Louria nhận ra rằng họ vẫn đang còn nằm giữ mạng sống của bản thân, trong một khoảnh khắc, trở nên cảnh giác với những người xuất hiện trước mặt họ. Họ không phải là binh sĩ của quân đội Vương quốc Louria, nhưng họ cũng không phải là binh sĩ của Công quốc Qua-Toyne. Mặc dù họ trông giống như là nhân tộc, họ nhìn không giống binh sĩ một chút nào, cả cơ thể họ bị bẩn bởi bùn hoặc cát, và họ mặc những bộ đồ với những hoa văn lộn xộn như những kẻ cướp (LUL). Họ mang theo thứ gì đó giống như cái một ống dài màu đen với tay cầm trên tay họ.

Một trong số đó, người mà không mang theo thứ màu đen, đưa một thứ kì lạ lại gần miệng anh ta và phát ra một âm thanh ồn ào.


『Có bất kỳ ai bị thương không?』


Đối với giọng nói to tới mức không thể nghĩ rằng nó được phát ra từ một nhân tộc, toàn bộ dân làng bị bất ngờ và chỉ biết câm nín.

Ngay từ đầu, những người đó nắm giữ một sức mạnh áp đảo đến mức tiêu diệt cả một đội kỵ binh chỉ trong giây lát. Nếu dân làng làm họ tức giận, họ có thể sẽ mất mạng. Có thể nếu họ báo cáo lại những người bị thương, họ sẽ bị giết bởi vì những người đó không hề có ích cho lực lượng lao động? Hoặc họ sẽ bị hiến tế cho con quái vật đã niệm những ma thuật mạnh mẽ đó?

Parun, tin rằng họ chính là những Sử giả của Thần Mặt Trời, di chuyển đến phía trước họ một cách không sợ sệt.


「Cảm ơn chú đã giúp chúng cháu. Liệu chú có phải là Sứ giả của Thần Mặt Trời-sama?」


Với câu hỏi của cậu bé, người lính SDF bị bối rối trong khoảnh khắc và nghiêng đầu. (Ew)


(Sứ giả của Thần Mặt Trời? ―――Oh, có lẽ là do quốc kỳ Nhật Bản là mặt trời, nên cậu bé hiểu nhầm? Rất đơn giản để đính chính với cậu bé…… nhưng đây chỉ là lời nói của trẻ con. Nó sẽ bớt rắc rối hơn nếu mình đồng ý với cậu bé.)


Trong một chiến dịch quân sự, họ phải hướng dẫn dân thường và sơ tán càng sớm càng tốt. Anh nghĩ rằng một lời nói dối vô hại sẽ không thành vấn đề, nên anh gật đầu và trả lời.


「Đúng là như vậy. Chúng tôi tới để cứu cháu, nên cháu không cần phải lo lắng thêm nữa.」


Những người dân làng nhìn nhau và bắt đầu trở nên huyên náo.

Nhận thấy tình huống này, người lính SDF bắt đầu cảm thấy hơi hối hận, (Ah! Mình lỡ nói rồi).


「A-……anh ta nói là Sứ giả của Thần Mặt Trời!?」

「Đúng như anh ta nói đến, có một bức hình của mặt trời trên thân thuyền!!」

「Đúng vậy!! Biểu tượng đó cũng có ở trên vai họ !」

「Một chiếc Thánh Thuyền bay trên bầy trời…… ma thuật mạnh mẽ thiêu đốt cả mặt đất…… và biểu tượng tượng trưng cho Thần Mặt Trời! Không thể nào sai được!! Vị thần của người Elf đã một lần nữa cầu nguyện Vị Thần Mặt Trời để gửi những Sứ giả của Ngài đến.」

「Hỡi…… Thần Mặt Trời! Chúng con xin hiến dâng lòng cảm tạ vì đã gửi đến những Sứ giả mạnh mẽ để giải cứu chúng con.」


Trưởng làng, đại diện cho toàn bộ dân làng, tiến về phía trước và đứng bên cạnh Parun trước khi hiến dâng lòng biết ơn của ông.


「Kính thưa Sứ giả của Thần Mặt Trời-sama, chúng tôi xin được hiến dâng lòng biết ơn vô cùng đến ngài vì đã cứu mạng chúng tôi trong chuyện vừa rồi.」

「Chúng tôi-…… Chúng tôi chỉ làm những điều đúng đắn. Tôi rất mừng vì đã đến kịp. Bây giờ thì, lối này ―――」


Với gương mặt bị chuột rút, người lính SDF cố gắng hướng dẫn dân làng đi lên trực thăng vận chuyển 『CH-47 Chinook』, khi những người dân làng bất thình lình cúi đầu xuống mặt đất.


「Chúng tôi thật sự…… thật sự rất cảm tạ!!」

「Ah, làm ơn hãy ngẩng đầu lên! Hãy vào trong nào, nhanh lên. Chúng tôi sẽ đưa các bạn đến nơi an toàn……」

「Nó sẽ là một sự thiếu tôn trọng đối với chúng tôi khi không cầu khẩn bản thân trước Sứ giả của Thần Mặt Trời-sama……」

「Umm, nó sẽ ổn thôi…… Vậy nên, làm ơn mọi người hãy nhanh chóng lên đây?」

「Chúng tôi không thể nào làm vậy được! Để cưỡi trên Thánh Thuyền, chúng tôi không hề xứng đáng……」

Người lính SDF, có nhiệm vụ giải cứu, đã phải cần một lượng thời gian đáng kể để giải quyết những hiểu lầm này.


☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽